Trò Chơi Tử Thần [Vô hạn] - Chương 157 (2)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-23 05:23:31
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn chơi đ/ánh ba chọi một trong phòng. Thật bất ngờ, gã vạm vỡ tuy trông thô kệch, chỉ dùng sức, nhưng tay là thấy là võ.

Ba ban đầu chỉ ngang sức với , nhưng một lúc đ/ánh , một thua tay , xổm đất ôm bụng, thể dậy.

Hai còn cũng lượt đ/ánh b/ại. Gã vạm vỡ nhổ một bãi nước bọt về phía họ, nghiến răng nghiến lợi

"Được lắm! Bọn bay hại tao, thì bọn bay cũng đừng hòng sống sót, cùng chế/t với tao !"

 

Nói , đến góc tường, cầm một chiếc ghế lên, gầm lên ném về phía ba !

Người đàn ông trung niên mặt c/ắt còn một giọt m/áu, vội vàng lên tiếng: 

"Khoan ! dối, bỏ phiếu cho , bỏ phiếu cho !"

Ông chỉ tay về phía đàn ông trẻ tuổi đang một bên.

Gã vạm vỡ đang giơ cao chiếc ghế thì dừng .

 

Người đàn ông trung niên vội vàng tiếp: 

"Anh cũng thấy chỉ cùng mà. thấy hai chỉ , nhưng ai chỉ cả. Thế nên thể chắc chắn ch/ết sẽ là , mà đằng nào cũng c/hết, cũng sợ đắc tội với . Ngược , nếu bỏ phiếu cho , ngày mai chắc chắn sẽ nhắm ! Thế nên, thế nên mới hùa theo hai chỉ đấy..."

Phía hỗn loạn cả lên. Dư Tô thấy rõ vẻ mặt của cô gái ở ngoài cùng lóe lên sự kinh ngạc.

còn liếc đàn ông trẻ tuổi một cái, vội vàng dời tầm mắt .

Nếu đoán sai, cô gái hẳn bỏ phiếu cho đàn ông trẻ tuổi, nhưng lúc nãy cô chỉ một khác.

Tuy giờ vẫn thể khẳng định, nhưng những dối chắc chắn đáng nghi hơn những khác.

Còn về chọn đêm nay…

 

Dư Tô vẫn nghĩ nên gi/ết . Cô cách nào để thăm dò đối phương ?

Gã vạm vỡ còn tay với đàn ông trung niên nữa, nhưng đuổi đ/ánh hai . Hai đó đ/ánh , liền chạy ngoài, trốn xa.

Gã vạm vỡ cũng đuổi theo. Nhìn vẻ mặt đầy s/át k/hí , vẻ như g/iết họ thì sẽ chịu buông tha.

Người đàn ông trung niên đợi đến khi gã vạm vỡ khuất mới dậy, phủi phủi bụi đất quần, ho khan một tiếng để che sự ngượng ngùng, mở lời với đàn ông trẻ tuổi:

 "Thật ngại quá, hôm nay bỏ phiếu cho ."

 

Người đàn ông trẻ tuổi mới là thực sự bỏ phiếu. Theo tình hình hiện tại, chỉ gã vạm vỡ nhận hai phiếu, những khác thì một phiếu hoặc , đều ch/ết .

Thế nên tỏ quá tức giận, chỉ bất mãn hỏi: "Tại ông bỏ phiếu cho ?"

Người đàn ông trung niên khan hai tiếng, đáp: 

"Hôm nay khi tìm manh mối, với chia thành một nhóm . Cậu một rời một lúc, nghĩ ? Lúc đó chúng tìm manh mối trong hai căn phòng liền kề, nhưng khi qua thì ở phòng bên. phòng chờ vài phút mới về... Thế nên đêm nay bỏ phiếu cho ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-157-2.html.]

Người đàn ông trẻ tuổi nhướng mày, nhạt

"Ông thật thú vị. Mấy căn nhà ở nông thôn , nhà vệ sinh xây ở bên ngoài, vệ sinh thì chẳng lẽ ngoài ? Ông nghi ngờ, tại thèm hỏi lấy một câu mà vội vàng kết luận? Hay là, vệ sinh cũng báo cáo với ông?"

Cô gái bên cạnh : "Chuyện , đáng lẽ nên một tiếng chứ? Đây ngày thường, đây là nhiệm vụ mà, đương nhiên cho khác để họ nghi ngờ chứ?"

"Được , coi như nhà vệ sinh mà , đó là của . chỉ vài phút như , thể gì nữa chứ?" 

Người đàn ông trẻ tuổi lườm đàn ông trung niên một cái. 

"Không ông nhiệm vụ bao nhiêu , mà việc cứ như con nít !"

Người đàn ông trung niên xin : "Đừng giận mà, dù bỏ phiếu đêm nay cũng . Ngày mai nhất định sẽ cẩn thận hơn."

 

editor: bemeobosua

 

Cô gái lên tiếng hòa giải, khí giữa ba họ nhanh chóng dịu .

Dư Tô xà nhà thầm nghĩ, dù là chơi ở nhiệm vụ thứ mấy nữa, cũng đến nỗi ngốc đến mức những việc đáng ngờ mà báo cho khác một tiếng chứ?

Người đàn ông ... lẽ thực sự vấn đề.

Ba rời lâu trở về. Dư Tô đợi một lúc, ba chơi còn trong nhà chuẩn ngủ.

Nhiệm vụ mới bắt đầu lâu, họ thể thức trắng đêm. Họ cần ngủ. Chỉ là họ bàn bạc, mỗi chỉ một ngủ, hai còn thức để canh.

 

Cứ như , cho dù trong ba một hun/g t/hủ, cũng thể tay khi hai đang ngủ say.

Dư Tô nhất thời tiện tay, đành xà nhà chờ đợi một cách nhàm chán, cho đến khi cây nến sàn cháy hết. Bỗng cánh cửa phòng ai đó từ bên ngoài đạp tung .

Người đang ngủ giật tỉnh giấc, hai canh gác cũng hoảng hốt. Dư Tô cúi đầu xuống, chỉ thấy gã vạm vỡ một trở về.

Người đàn ông trung niên lo lắng lùi hai bước, hỏi: "Hai ?"

Gã vạm vỡ sang ông , ánh mắt vẫn còn sự hung dữ tan, nghiến răng

"Một thằng ch/ết , thằng chắc cũng sắp ch/ết. Hừ, bọn bay vẻ mặt gì thế ? Có gì mà sợ? Đợi con qu/ỷ đến, lão tử gi/ết cả qu/ỷ luôn!"

Dư Tô: "..." 

 

Cô rõ ràng còn gì cả.

Suy nghĩ một lúc, cô dậy, xuyên qua mái nhà, bay ngoài quanh. Vài phút , cô tìm thấy chơi ch/ết ở một mảnh đất phía bên trái.

Đầu của chơi đ/ập n/át, má/u chảy khắp đầu, mặt vẫn còn đầy vẻ kinh hoàng và tuyệt vọng khi ch/ết.

Theo dấu chân đất, Dư Tô bay về hướng đó một lúc, thì thấy một khác.

Người chơi vẫn ch/ết, đầu cũng đ/ập chảy má/u, lúc đang thoi thóp thở dốc mặt đất.

 

Loading...