Trò Chơi Tử Thần [Vô hạn] - Chương 147 (4)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-20 15:24:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tài xế lẽ tức giận nên thèm để ý đến họ nữa.

, Dư Tô vẫn chút bồn chồn yên, hai tay nắm chặt Phong Đình, ngay cả lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi.

Phong Đình đưa tay ôm đầu cô vai, khẽ hỏi: "Sao em?"

 

Dư Tô lắc đầu, mãi một lúc mới trả lời: "Em cứ cảm giác như sắp xảy tai nạn xe ."

"Có thể là di chứng của nhiệm vụ," Phong Đình nhẹ nhàng vỗ lưng cô, an ủi: 

"Không , tài xế lái xe vững."

 

như lời , chiếc taxi đưa họ đến cổng khu chung cư an .

Sau khi họ lấy hành lý xuống, tài xế hừ một tiếng, bực bội đạp ga bỏ .

 

Cảm giác bất an trong lòng Dư Tô chỉ dần tan biến lúc .

Hai tay xách nách mang khu chung cư, đến cửa thang máy tầng một.

 

Phong Đình đặt vali xuống, bấm nút thang máy, đầu định chuyện với Dư Tô, thấy vẻ mặt cô bất an trở .

Dư Tô cau mày, chằm chằm cánh cửa thang máy đang đóng chặt, trái tim đột nhiên đập thình thịch.

 

editor: bemeobosua

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-147-4.html.]

 

Các ngón tay cô trở nên lạnh toát, đưa tay nắm lấy vạt áo Phong Đình, bất an

"Chúng cầu thang ?"

 

Phong Đình sững một chút, cúi đầu đống hành lý lớn, gật đầu :

 "Được, những thứ mang lên hai , em ở đây trông chừng nhé."

 

Anh xong liền lấy một phần hành lý, chuẩn leo cầu thang mang đồ lên.

Dư Tô cảm thấy vẻ kỹ tính quá, một tòa nhà cao như , bắt mang hành lý nặng leo cầu thang lên, thật sự quá đáng.

 

do dự một chút, gọi Phong Đình , hít một thật sâu nén cảm giác bất an trong lòng xuống, :

 "Chúng cứ thang máy , chắc , thể là do em gặp chuyện gì đó liên quan đến thang máy trong nhiệm vụ nên sợ thôi."

 

Phong Đình , đưa tay nhẹ nhàng véo má cô : "Không , thật sự thì chúng cầu thang."

"Em thử xem." Dư Tô nuốt nước bọt, cánh cửa thang máy đang từ từ mở mặt như thể đối mặt với k/ẻ th/ù lớn.

 

Khoảnh khắc bước thang máy, cả trái tim cô như nhảy ngoài, cứ như thể chiếc thang máy là một cái miệng khổng lồ nuốt chửng .

bất kỳ chuyện kinh khủng nào xảy , cô và Phong Đình, cùng với tất cả hành lý, đều an đến đích.

 

Loading...