Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 210: Thi Xong
Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:25:43
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thoáng cái, đến ngày khi trường thi.
Cả trạch viện, đều bao trùm một bầu khí căng thẳng và áp lực.
Có học tử, vẫn đang tận dụng thời gian cuối cùng, lặp lặp việc học thuộc kinh nghĩa.
Có học tử, vì quá căng thẳng, ăn nổi cơm, ngủ , cứ trong viện.
Chỉ Thẩm Minh An, khi ăn tối xong, liền sớm về phòng, cẩn thận kiểm tra một lượt những thứ cần dùng ở trường thi.
Bút, mực, giấy, nghiên, đều đặt ở nơi tiện tay nhất.
Đồ ăn khô và nước, cũng chia sẵn.
Cái thủ lô nhỏ xinh , thử đốt một , nhiệt độ kéo dài, quả thực là một vật dụng chống lạnh lợi hại.
Mọi thứ chuẩn thỏa, liền xuống mà cởi y phục, nhắm mắt , ép nghỉ ngơi.
Chàng , từ ngày mai, sẽ là một trận chiến cam go kéo dài mấy ngày. Không chỉ là tranh đấu về học vấn, mà còn là thể lực và nghị lực.
Giữ đủ tinh thần, quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Đêm càng về khuya, trong viện, vẫn còn lấp lánh những đốm đèn.
Phòng của Thẩm Minh An, chìm một tối tăm và tĩnh mịch.
Ngày mười lăm tháng hai, là ngày khai khảo kỳ thi viện thí đầu tiên.
Trời còn sáng, tại cổng Cống viện phủ thành, đông như biển, các học tử tới ứng thí chen chúc đen kịt.
Trong khí, xen lẫn tiếng thở dồn dập căng thẳng của thí sinh, tiếng dặn dò thiết tha của nhà, cùng tiếng quát nạt của nha dịch duy trì trật tự, tạo nên một khung cảnh vô cùng ồn ào.
Thẩm Minh An cùng các đồng song trong thư viện, sự dẫn dắt của phu tử, cũng hòa dòng tấp nập .
Y vận bộ trường sam vân cẩm màu xanh bảo thạch, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng dày dặn, trong lòng ôm lò sưởi tay ấm áp, tay xách một chiếc giỏ thi.
Trong giỏ thi, đựng bút mực, thức ăn và nước uống mà mẫu chuẩn kỹ lưỡng cho y.
So với những thí sinh run rẩy vì lạnh, nét mặt căng thẳng xung quanh, y trông điềm nhiên thong dong, tinh thần sung mãn.
Đoàn từ từ tiến về phía , sắp sửa đến lượt bọn họ trường kiểm tra.
Thẩm Đại Hà lúc cũng đang ở trong đám đông, Thẩm Minh An thoáng thấy y.
Mấy ngày gặp, Thẩm Đại Hà trông càng thêm sa sút. Bộ trường sam cũ y nhăn nhúm, dính những vết bẩn rõ. Hốc mắt y trũng sâu, sắc mặt vàng vọt, là nghỉ ngơi tử tế.
Bên cạnh y bạn đồng hành, chỉ một cô độc, ánh mắt tràn đầy oán hận và bất mãn với thứ xung quanh.
Khi Thẩm Đại Hà trông thấy Thẩm Minh An trong bộ trang phục phú quý thong dong , lòng đố kỵ trong y liền bùng lên dữ dội như cỏ dại mọc hoang.
Dựa ?
Dựa mà thúc thúc như y, vì thi cử mà tằn tiện chi tiêu, ở khách điếm rẻ tiền nhất, gặm bánh màn thầu cứng nhất. Còn cháu trai y, thể ăn diện lộng lẫy, như một công tử nhà giàu!
Quan sai bắt đầu kiểm tra.
Việc kiểm tra nghiêm ngặt.
Kiểm tra xong xuôi, Thẩm Minh An xách giỏ thi, bước cánh Long Môn ngăn cách hai thế giới.
Y đầu Thẩm Đại Hà dù chỉ một .
Trong Cống viện, là những dãy phòng thi (hiệu xá) xếp đặt ngay ngắn.
Mỗi hiệu xá đều chật hẹp chỉ đủ chứa một . Một tấm ván gỗ bàn, ban ngày chữ, ban đêm ngủ nghỉ.
Thẩm Minh An tìm thấy hiệu xá "Thiên Tự Cửu Hào" của , bước .
Y vội xuống, mà tiên lấy từ giỏ thi chiếc khăn lau sạch sẽ mẫu chuẩn , lau tỉ mỉ tấm ván gỗ bóng nhờn một lượt.
Sau đó, y mới bày biện bút, mực, giấy, nghiên của từng món một cách ngay ngắn.
Làm xong tất cả những việc , y xuống, nhắm mắt , bắt đầu điều hòa thở.
Sự ồn ào bên ngoài, dường như chẳng còn liên quan gì đến y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-210-thi-xong.html.]
Trong lòng y, một bình yên.
Y , ba ngày sắp tới sẽ là một trận chiến cô độc.
…
Khi Thẩm Minh An đang cặm cụi bài trong Cống viện phủ thành, Tô Vân Dao ở thôn Thanh Thạch đang bồn chồn lo lắng trong sân.
Tuy lí trí tự nhủ, tin tưởng Nhi tử, thả lỏng tâm trạng.
phương diện tình cảm, trái tim thể yên lòng.
“Thúy Lan, ngươi xem, hôm nay phủ thành thời tiết thế nào? Có lạnh ?” Nàng thứ N hỏi hỏi câu hỏi tương tự.
Thúy Lan đang phơi chăn màn trong sân, an ủi: “Phu nhân, cứ yên tâm ạ. Người chuẩn cho Nhị thiếu gia chu đáo đến , từ ăn, mặc, dùng, thứ nào nhất? Con cái nhà lẽ đang chịu đói chịu rét trong trường thi, chứ Nhị thiếu gia nhà , nhất định sẽ ấm áp thôi.”
“Nói là …” Tô Vân Dao thở dài một tiếng, vẫn yên lòng.
Nàng nghĩ đến việc Nhi tử ở trong cái hiệu xá nhỏ bé như chuồng chim bồ câu mấy ngày liền, ăn uống, vệ sinh đều ở trong đó, nàng liền đau lòng vô cùng.
Khoa cử thời cổ đại , thi thố là học vấn, rõ ràng là một cuộc thi ba môn phối hợp dành cho thép.
Để chuyển dời sự chú ý của , Tô Vân Dao liền vùi đầu công việc.
…
Cứ như , hơn hai mươi ngày kể từ khi Thẩm Minh An tới phủ thành.
Kỳ thi thành, Thẩm Minh An trở về. Tú tài cần chờ đợi bảng vàng, nếu đỗ, sẽ quan sai đến tận nhà báo hỷ.
Tô Vân Dao ngày Thẩm Minh An trở về, dẫn nhà trấn đợi y.
Chỉ thấy hai ba chiếc xe ngựa, đang từ từ chạy về phía .
Là xe ngựa của thư viện!
Xe ngựa dừng bên ngoài đám đông, rèm xe vén lên, một bóng dáng thanh gầy vận trường sam màu xanh bảo thạch, từ xe nhảy xuống.
Chính là Thẩm Minh An!
Y trở về!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Nhị ca!” Thẩm Minh Châu là đầu tiên hét lên, liền xách váy chạy vội tới.
“Minh An!” Tô Vân Dao cũng bước nhanh đón y.
Thẩm Minh An mẫu và đang chạy nhanh về phía , cùng đám dân làng chật một góc xa để chúc mừng, và nụ rạng rỡ gương mặt đại ca, y cũng mỉm .
Y bước nhanh tới mặt Tô Vân Dao, còn kịp mở lời, Tô Vân Dao ôm chặt lấy.
“Nương, con trở về.” Thẩm Minh An khẽ .
Phu tử từ xe ngựa bước xuống, cảnh tượng cảm động , cũng nở nụ mãn nguyện.
Tô Vân Dao lúc mới buông Nhi tử , chút ngượng nghịu lau khóe mắt, cúi hành lễ với phu tử: “Đa tạ phu tử chỉ dạy và chăm sóc suốt chặng đường, vất vả . Hôm nay xin mời các vị tới Tô Thị Ma Lạt Thang dùng bữa!”
Các học tử còn đều lộ vẻ hưng phấn, trong bọn họ ít từng ăn qua và thấy món ăn ngon.
Phu tử thể chấp nhận? Y Tô Thị Ma Lạt Thang kinh doanh phát đạt, vạn nhất giá cả rẻ, há chẳng để khác chịu thiệt ?
Thẩm Minh An thấy phu tử từ chối, liền : “Phu tử chớ khách khí, Tô Thị Ma Lạt Thang là do nương con mở.”
Phu tử ngờ là sản nghiệp của gia đình học trò , liền gật đầu đồng ý.
Tô Vân Dao nhiệt tình dẫn phu tử và các học tử tới quán Ma Lạt Thang.
Suốt đường , Tô Vân Dao nắm tay Thẩm Minh An, hết trái , cũng thấy đủ.
“Gầy , ở ngoài chắc chắn ăn uống tử tế.” Nàng đau lòng .
Thẩm Minh An dở dở : “Nương, con gầy, con còn mập lên một chút chứ. Đồ ăn chuẩn cho con, con còn ăn hết.”
Tô Vân Dao hỏi y thi cử thế nào, cũng hỏi về thành tích của y.
Giống như nàng đây, bình an trở về, quan trọng hơn tất thảy.