Lần này, ông ta làm vì cô chủ của nhà thị trưởng Đỗ, vẫn là đối phó với người không có bối cảnh, cũng là nhóc con bình thường không tài năng, kết quả vậy mà vu khống vị bề trên này rồi?!
Đại đa số giáo viên của phòng giáo vụ đều nửa tin nửa ngờ với những lời đồn này, cũng có không ít người cho rằng, chủ yếu là cô học sinh Lâm Tố Tâm này may mắn, đúng lúc đụng phải hiệu trưởng Trần Dữ Mặc thích lo chuyện bao đồng, nếu không trưởng phòng Lưu cũng không thể ngã như thế.
Nhưng cho dù thế nào, Lâm Tố Tâm vẫn tạo dựng tên tuổi lớn ở phòng giáo vụ.
Tất cả mọi người trong văn phòng đều căng tai, định nghe lén cuộc nói chuyện của cô và cô La.
Lâm Tố Tâm giống như không hề để ý đến ánh nhìn chung của người khác, cực kỳ điềm tĩnh nói: "Cô La, em muốn xin thôi học, xin hỏi cần phải làm thủ tục gì?"
Cô La rõ ràng sững sờ một lát: "Em nói gì cơ?"
Lâm Tố Tâm lại lặp lại một lần: "Xin hỏi thôi học cần phải làm thủ tục gì?"
Cô vừa nói, vừa lấy từ trong túi xách ra thẻ học sinh để lên bàn.
Gương mặt thanh tú của cô La lộ ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, giọng nói cũng có chút biến điệu: "Bạn học Lâm, cô không nghe nhầm đó chứ? Em muốn thôi học?"
Lâm Tố Tâm gật đầu.
Cô La hồ nghi nhìn cô, do dự một lát, nói: "Bạn học Lâm, có phải trong trường có người bắt nạt em không? Hay là em có gì cần phòng giáo vụ giúp đỡ? Em có thể nói ra, chỉ cần là yêu cầu hợp lý, thầy cô chắc chắn sẽ giúp em nghĩ cách giải quyết. Loại chuyện như thôi học, không nên nói bừa."
Lâm Tố Tâm lắc đầu: "Em không có yêu cầu gì, em chính là muốn thôi học, mong thầy cô có thể giúp em tiến hành thủ tục có liên quan."
Cô La hoàn toàn không thể hiểu được cô học sinh này đang nghĩ gì, làm một học sinh bình thường, bị người trong trường bắt nạt, suýt chút bị đuổi khỏi trường, thực sự là rất đáng thương.
Nhưng hiện tại chuyện của cô đã thu hút sự coi trọng của hiệu trưởng, không dễ gì khôi phục học bạ cho cô, hơn nữa còn đạt được học bổng tài trợ hạng A, may mắn như vậy, tùy tiện thế nào cũng nên quý trọng, cố gắng học tập tại Ngân Diệu đến tốt nghiệp, còn phải lấy được thành tích tốt nghiệp xuất sắc nhất, mới có thể xứng đáng với sự đào tạo của nhà trường!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-982-xin-thoi-hoc.html.]
Mà bây giờ cô lại muốn thôi học?!
Cô xem thôi học là trò vui, có thể mặc sức chơi đùa sao?
Cô La do dự hết lần này đến lần khác, vẫn là nói: "Không được đâu, bạn học Lâm, hay là em suy nghĩ lại đi? Hay là hôm nay trước tiên cứ cho qua, làm việc đừng manh động..."
Cô La đáng thương thực sự không muốn Lâm Tố Tâm thôi học dưới tay cô ấy.
Tuy không biết cô nghĩ thế nào, nhưng mà, nhìn kết cục của trưởng phòng Lưu và cô Cao liền biết, chuyện đó có liên quan đến cô học sinh này, nước bên trong có thể là sâu lắm, cô ấy không muốn vô duyên vô cớ bị dính dáng vào, đầu năm nay tìm được một công việc tốt thật không dễ dàng gì.
Lâm Tố Tâm nhìn cô ấy nhíu mày, thì cũng hiểu được nỗi băn khoăn của cô ấy, thế là nói: "Cô La, cô không cần lo, là bản thân em làm đơn muốn thôi học, sẽ không liên lụy cô đâu. Dù sao em cũng đã suy nghĩ kĩ rồi, hôm nay chắc chắn phải làm thủ tục thôi học, cô đừng khuyên em nữa."
Cô La bối rối nói: "Vậy... Bạn học Lâm, nếu không em đợi ở đây một lát, cô đi xin chỉ thị của phó trưởng phòng chúng ta."
Lâm Tố Tâm mím khoé miệng, còn chưa kịp nói, cô La đã kéo ghế đứng dậy, nhanh bước rời khỏi văn phòng.
Lâm Tố Tâm trợn mắt há mồm, mình là quỷ sao? Chạy nhanh như vậy?
Chẳng phải là làm thủ tục thôi học thôi sao? Có cần phải ngạc nhiên vậy không? Ngân Diệu cũng hay có học sinh không thể hoà hợp đến xin thôi học, sau đó chuyển đến trường khác, đây căn bản không tính là chuyện hiếm lạ gì mà?
Lâm Tố Tâm quay đầu nhìn, tất cả giáo viên đều như đã hẹn trước, trong cùng một giây thu hồi tầm mắt đang nhìn cô chằm chằm, cúi đầu, giả vờ bận rộn công vụ trên tay, không có ai muốn đối mắt với cô.
Đùa à, không thấy cô La đã chuồn mất rồi sao? Người khác lại không phải quản lý học bạ, càng không muốn kéo vào mớ hỗn độn này.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm thấy không có ai để ý cô, cực kỳ cạn lời, chỉ có thể ngồi xuống chiếc ghế đối diện bàn làm việc của cô La, đợi cô ấy xin chỉ thị quay lại.
Lâm Tố Tâm dĩ nhiên không phải là vô duyên vô cớ muốn thôi học, mặc dù trước mắt cá cược của cô và Hà Lệ Sa đã thất bại rồi, nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, cô sẽ không nhận thua như vậy đâu.