Lẽ nào Phùng Tư Tư đến tranh công?
Lâm Tố Tâm nhìn hai hàng người chen chúc thành một đoàn lộn xộn trên BBS, có chút đau đầu xoa thái dương, bấm mở QQ, muốn cẩn thận nói chuyện với Phùng Tư Tư.
Cái con bé này, cũng quá bốc đồng rồi. Trước khi đăng bài, sao lại không thương lượng trước với mình một chút chứ?
Nhưng mà, cửa sổ hiện ra, hiện thị lại là một số QQ lạ.
“ Lâm Tố Tư, là cô ở sau màn chỉ huy Phùng Tư Tư bôi đen tôi đúng không? Khuyên cô đừng giãy giụa, thua chính là thua, cá cược là tự cô đáp ứng, hiện tại thua rồi còn quỵt nợ, quá hài hước rồi nha? Tranh thủ đi làm thủ tục thôi học đi, nếu như trước khi khai giảng không thấy tin cô thôi học, thì đừng trách chúng tôi không khách khí? À, đúng rồi, còn có bạn tốt Phùng Tư Tư đó của cô, chúng tôi cũng sẽ cùng nhau chăm sóc nha~”
Tin tức được gửi từ một thành viên trong nhóm tên ‘ Nhóm Tân sinh viên Ngân Diệu năm 201X đưa tin’, chắc là trước đây Lâm Tố Tâm và Hà Lệ Sa từng tham gia nhóm này, cho nên mới bị Hà Lệ Sa tìm được số QQ của cô.
Lâm Tố Tâm bất giác nhăn mày, nặng nề đập chuột máy tính lên mặt bàn.
Hà Lệ Sa thật sự là ăn h.i.ế.p người quá đáng rồi!
Mê Truyện Dịch
Đây vốn dĩ là cá cược của hai người bọn họ, cho dù Hà Lệ Sa dùng thủ đoạn không quang minh để giành được chiến thắng, nhưng rốt cuộc cũng là tự mình đáp ứng cá cược, bị cô ta giễu cợt vài câu cũng là việc trong dự đoán. Nhưng mà, nếu như liên lụy đến Phùng Tư Tư, thì không phải là điều mà Lâm Tố Tâm mong muốn.
Phùng Tư Tư chỉ là xuất phát từ ý tốt, muốn giúp đỡ mình, nếu như do vậy mà bị hậu viện hội của cậu Mộ - đám gia thế hơn người này, những người phụ nữ tính cách tồi tệ nhìn chằm chằm, còn không biết sẽ bị bọn họ bắt nạt như thế nào nữa. Phùng Tư Tư ở nhà họ Phùng chỉ là một đứa con gái riêng không được chấp nhận, nhất định không thể so với những cô chủ ngàn vàng được nuông chiều từ bé kia được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-951-cau-xin-anh-ma.html.]
Hơn nữa, bản thân cô cũng không bị sao hết, nhưng nếu như liên lụy đến Phùng Tư Tư bị bắt nạt, thậm chí bị bắt nạt đến thôi học, vậy thì là tội ác tày trời rồi.
Thủ đoạn của đám con gái này, cô từng được chứng kiến rồi. Cái khác không nói, sở dĩ nguyên chủ của thân thể này xấu hổ giận dữ đến tự sát, nguyên nhân chính là bị những người con gái này ác độc ức hiếp. Một khi lòng đố kỵ của con gái một khi bùng nổ, có thể trở nên độc ác vô cùng, điểm này cô tuyệt đối hiểu rõ nhất.
Haiz, Phùng Tư Tư cũng quá bốc đồng rồi, nếu như cô ấy thương lượng với mình một chút, Lâm Tố Tâm sẽ không dùng số của Phùng Tư Tư đăng bài, mà sẽ dùng số của mình đăng.
Tình huống bây giờ đã như vậy rồi.......
Lâm Tố Tâm có chút bất đắc dĩ nhắm mắt, cân nhắc một lát, sau đó cầm điện thoại nạm kim cương mà cô tiện tay đặt qua một bên lên.
Sau khi nhận được điện thoại, cô cũng chưa từng dùng, trừ khi nhận được mấy cuộc điện thoại của cậu ba Hạ cùng với vài tin nhắn gửi cho anh, thì vẫn luôn bỏ đó không dùng. Trong số liên lạc, từ đầu đến cuối cũng chỉ có lẻ loi một ghi chép.
Lâm Tố Tâm trợn mắt nhìn hai chữ “ chồng” hồi lâu, cắn chặt răng, bấm phím gọi điện.
Đợi tiếng nhạc gọi đi quen thuộc vang lên, Lâm Tố Tâm mới đột nhiên nghĩ đến, lúc Hạ Minh Tuyên đi, cũng không nói rốt cuộc đến nước nào, lỡ như lệch múi giờ, hiện tại là đêm khuya phải làm sao? Nếu như cậu ba Hạ đang đàm phán cuộc làm ăn lớn gì đó phải làm sao?
Nghĩ đến đây, cô đang chuẩn bị gác máy, nhưng điện thoại đã được nhận rồi, âm thanh trầm trầm của Hạ Minh Tuyên truyền đến: “ Tố Tâm, em tìm tôi?”
“ Ặc......đúng.......đúng vậy.......” Lâm Tố Tâm không kịp phòng bị, vừa mở miệng tí nữa thì cắt vào lưỡi mình.
Cậu ba Hạ ở đầu điện thoại bên kia cười: “ Thật hiếm gặp, vậy mà em sẽ chủ động gọi điện thoại cho tôi. Hình như tôi vừa rời khỏi chưa đến 10 tiếng, nhanh như vậy mà em đã nhớ tôi rồi?”