Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tố Tâm đưa tay chắn trước n.g.ự.c anh, run rẩy nói: "Anh...Anh đừng kích động...đừng xúc động...Ừm, hãy nghe tôi nói...Ưm ưm ——!!"
Nhưng Hạ Minh Tuyên căn bản không có kiên nhẫn nghe cô nói xong, anh nhìn thấy đôi môi hồng phấn mềm mại của cô hết đóng lại mở ngay trước mắt, liền quyết định nghe theo dục vọng trong lòng, cúi đầu hôn lên môi cô.
Một lúc lâu sau, cuối cùng Hạ Minh Tuyên cũng thả cô ra, chống người đứng dậy.
Lâm Tố Tâm cảm thấy trên người nhẹ bẫng, lập tức nhảy dựng lên từ trên sô pha như bị điện giật, hai tay cô che miệng, dung dữ nhìn người đàn ông xấu xa khiến người ta căm phẫn trước mặt.
Hạ Minh Tuyên cong môi cười, lộ ra vẻ không đứng đắn: "Bây giờ tôi có tư cách quản lý chuyện của em rồi đúng không? Nếu còn chưa đủ, tôi có thể tiến thêm bước nữa thỏa mãn em."
Lâm Tố Tâm phẫn nộ hét to: "Anh...thật ghê tởm! Đồ không biết xấu hổ!"
"Tôi ghê tởm?" Hạ Minh Tuyên sầm mặt, nhướng mày nói: "Tôi nhớ là mình đã từng dạy em rồi, đừng tranh cãi với người đàn ông của em, nếu không thì tôi sẽ phạt em."
Trong đầu Lâm Tố Tâm vẫn còn tràn ngập hình ảnh về nụ hôn dữ dội kia, đầu óc giống như bị đình trệ nên không kịp phản ứng, Hạ Minh Tuyên đã từng dạy cô cái gì nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-832-nguoi-dan-ong-co-tu-cach-quan-ly-em.html.]
Mê Truyện Dịch
Khi cô vẫn đang hoảng hốt thì Hạ Minh Tuyên bỗng nhiên đứng lên, đi nhanh về phía cô.
Lâm Tố Tâm xoay người bỏ chạy, cô biết khi quản gia Tiền rời đi thì đã khóa cổng biệt thự lại rồi, cho nên cô chỉ có thể chạy lên lầu.
Nhưng Hạ Minh Tuyên người cao chân dài, chỉ vài bước đã chặn được cô ở đầu cầu thang, sau đó không chút do dự ôm cô vào lòng, cắn lên miệng cô một cái.
Đôi môi vốn đã sưng đỏ lại bị cắn đau, khóe mắt Lâm Tố Tâm lập tức trào ra mấy giọt nước mắt ẩm ướt.
Đôi mắt vốn sáng đẹp trong veo đã trở nên mơ màng, càng khiến người ta thêm yêu mến, Hạ Minh Tuyên không khỏi động lòng, trong nháy mắt cơn giận của anh đã tiêu tan một nửa.
Anh chăm chú nhìn vào mắt Lâm Tố Tâm, trầm giọng nói: " Bây giờ đã nhớ được lời của tôi chưa?"
Lâm Tố Tâm tức giận đến sắp khóc, nghiến răng nói: "Anh là đồ biến..." Thái!
Nhưng cô còn chưa nói xong thì nhận thấy ánh mắt Hạ Minh Tuyên đang dừng lại trên môi mình, đột nhiên nghĩ đến lần trước khi tên háo sắc này rời đi hình như có nói nếu như cô cãi lời anh ta, cãi lại một câu thì anh ta sẽ hôn mình một cái. Lúc đó cô vốn không để ý, giờ nghĩ đến... Giờ nghĩ đến thì thấy tên khốn này thật sự biến thái mà!
Cô vội vàng thu từ cuối cùng lại, nhưng đôi mắt xinh đẹp vẫn hừng hực lửa giận, nếu như ánh mắt có thể g.i.ế.c người thì Hạ Minh Tuyên đã bị cô băm thành nhiều mảnh từ lâu rồi.