Chuyện này đúng là oan gia ngõ hẹp.
Phùng Tư Tư đúng là đồng đội ngu như heo, không thấy cô đang nỗ lực không đối mặt với Hạ Minh Tuyên sao? Sao còn lớn tiếng như vậy.
Lâm Tố Tâm túm lấy áo cô bạn: “Biết rồi, mình nhìn thấy rồi. Hạ Minh Tuyên thì sao? Có gì đẹp?”
Phùng Tư Tư không hề để ý tới dáng vẻ khác thường của Lâm Tố Tâm nên vô cùng hưng phấn nói: “Đây là lần đầu tiên mình gặp anh ấy. Thật là quá đẹp đi, so với trong ảnh còn đẹp hơn nhiều. Lại còn có khí chất nữa chứ. Một bộ vest đơn giản mặc trên người anh ấy thì quý phái thêm 10 phần. Oa, người thư ký ở bên cạnh anh ấy cũng thật xinh đẹp, thật hâm mộ cô ấy…”
Lâm Tố Tâm nhịn không được chửi thầm trong lòng.
Cái gì mà một bộ vest đơn giản chứ? Phùng Tư Tư đúng là ngây thơ mà. Có biết bộ quần áo của họ Hạ kia bao nhiêu tiền sao? Cũng phải trên trăm vạn.
Hơn nữa, có cần nhìn thấy đàn ông đẹp trai là bày ra cái dạng hoa si này không a? Cái gì mà vừa đẹp trai vừa có khí chất? Rõ ràng là phúc hắc biến thái vô liêm sỉ. Nhìn kìa, môi mỏng như vậy khẳng định là tính tình m.á.u lạnh mà, tuy rằng lần trước, lúc hôn anh cô cảm nhận được một vẻ nóng bỏng…
Hai má Lâm Tố Tâm đỏ ứng, cảm thấy nhất định hôm nay cô là mệt mỏi quá độ, nên mới có liên tưởng như vậy. Thật đúng là không bình thường, quá không bình thường…
Cô vội vàng kéo Phùng Tư Tư, “Được rồi, đừng nhìn nữa.”
Phùng Tư Tư kéo cô lại, “Ai da, để mình xem thêm một chút. Hay là chúng ta chụp trộm một cái ảnh, đưa lên BBS đi? Hình ảnh bên ngoài của Hạ tam thiếu thật quá đẹp đi. Cậu xem, so với anh ấy, cái người Mộ Hàn Khanh kia của cậu thật sự không so sánh được. Cái gì là tam đại công tử của Ngân Diệu chứ, hoàn toàn không so sánh được. Chắc là bởi vì Hạ tam thiếu tốt nghiệp rồi mới có thể ở trong trường khoe khoang thôi.”
Lâm Tố Tâm bĩu môi: “Còn chụp lén? Chụp cái gì mà chụp? Cậu sao lại thích Hạ Minh Tuyên như vậy chứ?”
Không rõ vì sao, Lâm Tố Tâm nhìn thấy Phùng Tư Tư hâm mộ Hạ Minh Tuyên như vậy thì trong lòng có chút không vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-791-dong-doi-ngu-nhu-heo.html.]
Mê Truyện Dịch
Mị lực của Hạ Minh Tuyên lớn như vậy sao? Dù Phùng Tư Tư chỉ là một cô nữ sinh bé nhỏ cũng bị anh ta khiến cho thất điên bát đảo như vậy. Lại còn mang theo một thư ký xinh đẹp như vậy… Làm cái gì… làm màu.
Trong lòng Lâm Tố Tâm rối rắm, cô liếc Phùng Tư Tư một cái thì phát hiện ra cô bạn lôi điện thoại từ trong túi ra, đúng là định chụp thật.
Lâm Tố Tâm cảm thấy không ổn vội vàng quay đầu đi, quả nhìn thấy vệ sỹ bên cạnh Hạ Minh Tuyên cảnh giác nhìn về phía hai người đã nhanh chân đi tới.
Ánh mắt của Hạ Minh Tuyên cũng nhìn theo hành động của người vệ sỹ, đúng lúc nhìn thấy Lâm Tố Tâm.
Bốn mắt nhìn nhau, Lâm Tố Tâm đọc được vẻ kinh ngạc trong mắt anh, cùng với… một tia tức giận vừa lóe lên.
Giây tiếp theo, Hạ Minh Tuyên trực tiếp đi về phía hai cô.
Sắc mặt Lâm Tố Tâm trắng bệch, vội vàng kéo Phùng Tư Tư, “Cậu còn chụp nữa, đừng chụp!”
Phùng Tư Tư nói: “Ai da, để mình chụp một cái đi. Cậu xem, Hạ tam thiếu đã quay mặt ra đây rồi. Ấy? Hình như anh ấy đang đi về phía này?”
Lâm Tố Tâm nhìn thấy cái dáng vẻ si ngốc của cô bạn thì lập tức túm lấy cánh tay cô bạn, nhanh chân kéo Phùng Tư Tư chạy ra bên ngoài.
Phùng Tư Tư bị cô kéo, thiếu chút nữa té ngã kêu lên, “Tố Tâm, cậu muốn kéo mình chạy đi đâu?”
Lâm Tố Tâm vừa chạy vừa cắn răng nói: “Rốt cuộc cậu có đầu óc hay không a? Cái loại thiếu gia nhà siêu cấp giàu có thế lực này có thể để cậu tùy tiện chụp ảnh sao? Cậu không thấy mấy người vệ sỹ đang chạy tới chỗ cậu sao? Xem ra họ cho rằng cậu là paparazzi, hoặc là muốn làm hại Hạ Minh Tuyên đó. Cậu không mau chạy đi, thì chờ lát nữa ăn phiền không hết đó.”
“Ách…”
Phùng Tư Tư lúc này mới hiểu ra, nhanh chân chạy theo Lâm Tố Tâm.