Tã của Bánh Bao Nhỏ đặt trong hộc tủ, Hạ Minh Tuyên lấy một cái ra, ngắm nghía trong chốc lát.
Anh từng thấy chị Nguyệt thay tã cho Bánh Bao Nhỏ rồi, cho nên anh vẫn khá là tin tưởng.
Người cha bỉm sữa mới vào nghề kéo con trai tới trước mặt, để bé con nằm ngửa trên ghế salon, sau đó chuẩn bị gỡ cái tã ẩm ướt ra, nhưng mà Bánh Bao Nhỏ rất hiếu động, nằm ngửa vẫn không yên phận, vừa khóc vừa đạp đạp cái chân nhỏ, từ chối cho cha nhìn lén “chim non”.
Hạ Minh Tuyên tốn công tốn sức lắm mới đè được con trai lại, kéo cái tã ẩm ướt xuống.
Ngay sau đó, người cha bỉm sữa cảm thấy bi thảm.
Bởi vì anh phát hiện ra, con trai không chỉ đái, hơn nữa còn ị, một mùi thúi nồng nặc lan tỏa trong không khí, suýt nữa khiến anh hôn mê bất tỉnh.
Em bé uống sữa mẹ, mùi phân sẽ thúi vô cùng, khuôn mặt bình tĩnh lạnh lùng thường ngày của cậu ba Hạ đã trở nên vặn vẹo, nỗ lực kiềm chế nửa ngày mới cau mày ném cãi tã ẩm ướt sang bên cạnh, dùng khăn ướt lau m.ô.n.g cho con trai.
Bánh Bao Nhỏ lại hoàn toàn không ý thức được cha nhà mình đã đứng trên ranh giới hộc m.á.u tươi rồi, còn mạnh mẽ nhích tới nhích lui, tiếng khóc cũng không có dấu hiệu giảm bớt chút nào.
Hạ Minh Tuyên trừng bé một cái, dạy dỗ bé: “Thúi như vậy, còn không biết ngại mà còn khóc à! Cha con mới muốn khóc đây này!”
Có lẽ cảm thấy mình bị cha chê, tiếng khóc của Bánh Bao Nhỏ dừng lại một chút, đôi mắt to tròn ngập nước đáng thương nhìn chằm chằm Hạ Minh Tuyên, tỏ vẻ chịu đựng bị chà đạp đủ rồi.
Đúng là lừa tình!
Anh căn bản không làm gì con trai cả, còn bị Bánh Bao Nhỏ chỉnh đốn rất thảm, nhưng mà thằng nhóc thúi này lại còn giả vờ đáng thương?
Trong lúc Hạ Minh Tuyên đang buồn bực thì anh bỗng nhiên cảm thấy ẩm ướt trên ngực, cúi đầu nhìn, anh không khỏi ngây dại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7722-ngoai-truyen-cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ong-bo-bim-sua-4.html.]
Không biết vì sao mà Bánh Bao Nhỏ lại đái nữa, hơn nữa còn đái trên tà áo sơ mi của anh nữa chứ, để lại một vũng nước màu vàng trên tấm vải trắng như tuyết…
Khóe miệng Hạ Minh Tuyên co quắp, nhưng không tức giận hơn, anh cảm thấy có lẽ mình chịu ngược đãi quen rồi, sau khi bị thằng nhóc này ngược đãi đến một trình độ nhất định, anh thế mà lại cảm thấy cái gì cũng có thể chấp nhận được.
Anh nhanh chóng lau sạch cái m.ô.n.g nhỏ mũm mĩm với vẻ mặt lạnh lùng, lại lấy cái tã sạch nhanh chóng thay cho Bánh Bao Nhỏ.
Đến khi tất cả đã giải quyết xong, cậu ba Hạ vỗ m.ô.n.g con trai một cái, nở nụ cười tàn độc: “Thằng nhóc thúi, cha đã ghi sổ cho con rồi đấy, bây giờ không so đo với con, chờ con trưởng thành, hừ hừ…”
Bánh Bao Nhỏ ngây thơ hồn nhiên nhìn anh, lười biếng đạp chân, ngậm một ngón tay vào miệng.
Cha đang nói gì? Nghe không hiểu. Nhưng mà, tuy cha không thơm không đẹp bằng mẹ, nhưng dù gì cũng biết thay tã cho bổn thiếu gia, nên miễn cưỡng dừng khóc, dù sao khóc cũng tốn sức lắm, hơi mệt…
Lâm Tố Tâm nói chuyện điện thoại rất lâu, gần như là mở cuộc họp trong điện thoại với Từ Tiêu Ý, quyết định rất nhiều chuyện của giải trí Quang Hi.
Đến lúc cô trở lại phòng đồ chơi, phát hiện tất cả các cửa sổ trong phòng đều mở ra, gió đêm phẩy nhẹ, rèm cửa sổ đều bị thổi tung lên.
Trong n.g.ự.c người đàn ông đẹp trai vô cùng còn ôm một Bánh Bao Nhỏ siêu giống anh, dựa lên ghế salon, một lớn một nhỏ đều nhắm mắt lại, ngủ gật trên ghế.
Lâm Tố Tâm nhíu mày, nhỏ giọng nói: “Làm cái gì vậy? Mặc dù là đầu thu, nhưng cũng không cần ngủ mà mở tung hết cửa sổ ra vậy chứ? Buổi tối vẫn hơi lạnh, lỡ bị cảm thì làm sao? Hơn nữa, sao lại ngủ ở đây? Ài, đàn ông trông con, đúng là không đáng tin cậy!”
Tuy nói vậy, nhưng cô vẫn cầm cái thảm, rón rén đi tới, trùm lên hai người.
Lâm Tố Tâm cúi đầu, hôn trộm con trai một cái, lại hôn trộm ông xã một cái, lông mày hai người đều hơi nhíu lại, nhưng không thức dậy, thân mật dựa sát vào nhau, ngủ rất ngon.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nhìn khuôn mặt giống nhau không gì sánh được của hai cha mẹ, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên.