Lâm Tố Tâm liên tục gật đầu, tỏ vẻ nhất định cô sẽ không lén ăn.
Hạ Minh Tuyên nhìn thấy như vậy liền cạn lời, nhóc tham ăn này, đó là những thứ bình thường cô thích ăn nhất, còn cực kỳ cay và lạnh, ăn đến mức đến kỳ đau bụng kinh rồi, cũng không thèm nghe lời khuyên của anh.
Bây giờ lại vì giọng nói, mà biết rằng nên tránh những thứ đó.
Nhưng mà, ít nhất con thỏ nhỏ này cũng không có vấn đề gì lớn, như vậy cũng làm anh yên tâm rồi.
Nhậm Gia Hành đi theo cũng yên tâm, nói: “Cũng may là không sao, suýt chút làm chú sợ muốn chết, Tố Tâm, trong khoảng thời gian này con đừng nên nói, giữ giọng cho thật tốt, như vậy thì mới hát hay được.”
Lâm Tố Tam che miệng lại, gật đầu.
Hạ Minh Tuyên ngồi bên mép giường bệnh, xoa đầu con thỏ nhỏ trong lòng, quay đầu lại vẻ mặt không vui nói: “Được rồi, chú cũng đã nghe kết quả kiểm tra rồi, cũng may là không sao, nếu không đem chú băm ra cũng không thể tiêu tan được nỗi hận trong lòng tôi! Bây giờ có phải là chú nên giải thích một chút hay không, rốt cuộc thì mọi chuyện hôm nay là như thế nào?”
Nhậm Gia Hanh, cũng vừa muốn lên tiếng.
Bỗng nhiên, tiếng gõ cửa từ bên ngoài phòng bệnh vang lên.
Nhậm Gia Hành ngạc nhiên, đứng dậy đi ra mở cửa.
chỉ nhìn thấy được một bác sĩ thực tập mặc áo blouse trắng, gương mặt trẻ trung đầu mụn đứng trước cửa, trong tay còn cầm một tấm thẻ hồ sơ bệnh án.
“Có chuyện gì? “ Nhậm Gia Hành nhíu mày hỏi.
Bác sĩ thực tập bị khí chất của ông làm choáng ngợp, do dự trong chốc lát, mới thấp thỏ hỏi: “Đây là……Đây là phòng bệnh của Lâm tiểu thư có phải không? Tôi đến để đưa cho cô ấy thẻ hồ sơ bệnh án……….”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7452-nu-than-sao-co-lai-vao-benh-vien-roi.html.]
Cậu ta nghiêng đầu, nhìn vào bên trong phòng bệnh, trong khoảnh khắc khắc nhìn thấy Lâm Tố Tâm trên giường bệnh, liền đột nhiên hét lên: “Â, cô là Sabrina, có đúng không? Quả nhiên là Sabrina! Vừa rồi tôi nhìn từ phía xa, đã cảm thấy rất giống, thật sự là cô! Nữ thần, buổi biểu diễn lần trước bị nổ lớn, cô đã lành thương hay chưa? Lần này sao lại vào bệnh viện nữa vậy?”
Nhậm Gia Hành được một phen cạn lời.
Vừa rồi ông nghe được có người đi tới đi lui ở trước cửa, dáng vẻ lén lút, còn tưởng rằng là gián điệp do ái đó pái tới, chuẩn bị lôi ra cho cậu ta một bài học, kết quả thật không ngờ, đó lại là người hâm mộ của Lâm Tố Tâm.
Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch này đi, cũng không giống đặc vụ gì đó lắm.
Lâm Tố Tâm ngồi trên giường bệnh gật đầu, nói: “Cảm ơn đã quan tâm, tôi không sao cả, lần này là chút bất ngờ,Cảm ơn cậu đã đến thăm tôi, tôi có chút mệt rồi, có thể để tôi nghỉ ngơi một chút được không?”
Bác sĩ thực tật không ngờ đến, nữ thần trong lòng sẽ nở nụ cười với cậu ta, trong nhất thời có chút ngây người ra, một hồi lâu sau, mới ngơ ngác gật đầu nói: “A, được, được. Nhưng mà, nữ thần, cô có thể ký tên cho tôi được hay không?”
Lâm Tố Tâm nhìn Hạ tam thiếu ngồi bên cạnh xanh cả mặt, trong lòng liền thầm phun một ngụm máu.
Người bạn trẻ này, không biết nhìn sắc mặt của người khác hay sao? Không phát hiện ra người đàn ông trong căn phòng này đã muốn g.i.ế.c người đến nơi, còn ở lại ăn vạ muốn ký tên nữa hay sao? Cẩn thận bỏ lại cái mạng nhỏ ở đây luôn đó!
Nhậm Gia Hành buồn cười mà lắc đầu, chỉ vào thẻ nhân viên treo trên cổ của cậu ta, nói: “Cậu tên là Tề Nhạc có phải không? Cậu cứ về trước đi, đến lúc đó tôi sai người đem đến một đĩa CD có chữ ký của Sabrina cho cậu.”
Cậu bác sĩ thực tập vui mừng ra mặt, lúc này mới chịu rời đi.
Hạ Minh Tuyên khẽ nhíu mày, vẫn cảm thấy không yên tâm, gọi điện cho trợ lý đặc biệt, bảo cậu ta dẫn theo vệ sĩ đi quan sát camera giám sát của khu vực xung quanh phòng VIP, nghiêm cấm bất cứ những người có bất cứ khả nghi nào đến đây quấy rầy, còn dặn dò phải điều tra thực kỹ cậu bác sĩ thực tập kia.
Lâm Tố Tâm thật có chút cạn lời, cảm thấy sự quan tâm của Hạ tam thiếu đới với cô có hơi quá đà.
Mê Truyện Dịch
Cậu bác sĩ thực tập kia rõ ràng chỉ là một người liều lĩnh, chờ đến khi bị bảo vệ mời ra hỏi chuyện, có lẽ sẽ rất hoảng sợ.
Chưa đủ, cô biết đây chỉ là ông xã cô lo lắng cho cô, đương nhiên cô cũng sẽ không ngăn cản, chỉ là nghĩ, đợi chút nữa liền đi cho cậu bác sĩ thực tập kia thêm mấy đĩa CD có chữ ký, đền bù lại một chút.