Lâm Tố Tâm ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt nôn nóng của anh, lắc đầu nói: “Không sao cả…….Khụ khụ!”
Ai ngờ, cô vừa lên tiếng, liền không tự chủ được mà sặc một cái!
Đôi mày kiếm của Hạ Minh Tuyên nhíu lại, cả người liền trở nên lạnh lẽo, làm cho y tá đứng cách đó không xa cũng không nhịn được mà nhăn mặt lại.
Anh bế ngang Lâm Tố Tâm lên, nói: “Còn nói là không sao! Vừa rồi em thật sự làm anh sợ muốn chết! Đi thôi, anh đưa em đến khám bác sĩ trước!
Thật ra Lâm Tố Tâm đã cảm thấy khá hơn rất nhiều, cô vội vàng ôm lấy cổ Hạ tam thiếu, hôn một cái trấn an lên gương mặt tuấn túy của anh, nói: “Ừm…….Khụ khụ, ông xã, em thật sự không sao rồi, chỉ là cổ có chút không thoải mái……..”
“Đã thấy không thoải mái rồi, còn nói không sao?” Hạ Minh Tuyên nhíu chặt mày lại.
Trong lòng anh vừa thấy sợ, vừa thấy khó chịu, lại còn cực kỳ hối hận, lúc nãy nghe theo lời Nhậm Gia Hành nói, nên mới để cho Lâm Tố Tâm một mình đi đến gặp ông cụ Nhậm!
Mê Truyện Dịch
Có trời mới biết, đột nhiên ông cụ Nhậm lại phát cuồng lên, còn suýt chút nữa là bóp c.h.ế.t con thỏ nhỏ của anh rồi! Nếu như anh đến chậm một bước……..
Hạ Minh Tuyên cảm thấy, trái tim mình như sắp ngừng đập đến nơi rồi.
Vậy mà Lâm Tố Tâm có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy ngay trong tầm mắt của anh, đây đều là do sơ sót của anh mà thành!
Hạ Minh Tuyên liền ôm chặt lấy Lâm Tố Tâm, bước nhanh đi ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7442-la-co-da-khac-chet-no.html.]
Bàn tay nhỏ của Lâm Tố Tâm nắm lấy áo sơ mi của Hạ tam thiếu, nghĩ thầm muốn ở lại hỏi một chút, rốt cuộc là ông cụ Nhậm đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà nhìn thấy sắc mặt tái xanh của ông xã nhà mình, cô liền không dám lên tiếng nữa, chỉ ngoan ngoãn rúc vào trong lòng Hạ tam thiếu, để mặc cho anh bế cô đi ra ngoài.
Khi Hạ Minh Tuyên đi đến cửa biệt thự, Nhậm Gia Hành đã đuổi theo tới, ngăn hai người lại.
Sắc mặt của Hạ tam thiếu đã không còn có thể hình dung bằng hai từ khó coi nữa rồi, anh cảm thấy bản thân mình thật sự muốn g.i.ế.c người!
Nhậm Gia Hành đã thề hứa bảo đảm chắc chắn, rằng Lâm Tố Tâm đi gặp ông cụ nhất định sẽ không sao, kết quả lại xảy ra chuyện như vậy, làm cho Lâm Tố Tâm suýt chút nữa là mất mạng!
Nếu như không phải suy nghĩ đến việc đưa Lâm Tố Tâm đến bệnh viện quan trọng hơn, thì anh đã muốn một d.a.o đ.â.m c.h.ế.t Nhậm Gia Hành!
Anh dùng ánh mắt lạnh lùng mà nhìn Nhậm Gia Hành, lạnh lùng phun ra một chữ: “Cút!”
Nhậm Gia Hành cũng không tránh ra, mà nói: “Hạ tam thiếu, cậu chờ một chút! Chuyện ngoài ý muốn hôm nay tôi cũng không ngờ đến, thật sự rất xin lỗi, tôi cũng không có ý muốn hại cháu gái tôi. Tôi biết là cậu lo lắng cho sức khỏe của Tố Tâm, nhưng hiện tại nếu chạy đến bệnh viện cũng rất chậm, Nhậm gia chúng tôi cũng có bác sĩ riêng rất giỏi, cậu để cho bọn họ kiểm tra cho Tố Tấm trước có được không?”
Hạ Minh Tuyên hoàn toàn không bị d.a.o động: “Tôi bảo chú cút, không nghe thấy sao?”
Nhậm Gia Hành cũng không dễ bị người khác làm cho sợ hãi, nghe thấy Hạ Minh Tuyên không chút khách sáo như vậy, nếu đổi lại là ngày thường, ông đã không nhịn từ lâu rồi.
Nhưng mà, hiện tại, ông biết lần này thật sự là ông đã đuối lý, hơn nữa, nhìn thấy Hạ Minh Tuyên lo lắng cho Lâm Tố Tâm đến như vậy, ngược lại ông có chút coi trọng anh, cho nên, ông vẫn cố nhịn xuống, nói: “Cậu kiên quyết muốn rời đi, cậu cũng không ngăn cản cậu, hai người dự định đến bệnh viện nào? Tôi đưa hai người đến đó có được không?”
Hạ Minh Tuyên chỉ lạnh lùng mà nói: “Không cần chú đưa.”
Nhậm Gia Hành nhíu mày, nhưng ngay sau đó, ông liền nhìn thấy một loạt xe hơi dừng lại trước cửa Nhậm gia, trên mỗi một chiếc xe, đều có một nhóm vệ sĩ được trang bị s.ú.n.g thật, nhóm người này đột nhiên xuất hiện, liền làm cho cảnh vệ của Nhậm gia thấy căng thẳng, theo bản năng cũng nâng s.ú.n.g lên.