Nhậm Gia Hoành nghe Lâm Tố Tâm nói xong, liền sửng sốt mất vài giây.
Đương nhiên là ông biết, nghe xong mấy lời không chút khách sáo này của ông, nhất định Hạ Minh Tuyên sẽ rất tức giận, nói không chừng còn sẽ đuổi ông đi, nhưng điều ông không ngờ tới nhất đó chính là, Lâm Tố Tâm lại càng thấy tức giận hơn cả Hạ tam thiếu nữa, phản ứng còn kịch liệt hơn.
Tuy rằng, nhưng tài liệu trong tay ông, cũng đã thể hiện, Lâm Tố Tâm cùng Hạ Minh Tuyên đã có gần bảy năm quen nhau, tình cảm sâu đậm, cực kỳ hạnh phúc.
Nhưng mà, vừa rồi ông cũng có nhấn mạnh với Lâm Tố Tâm, chuyện ông muốn nói với Lâm Tố Tâm, là chuyện liên quan đến tài sản kếch xù của Nhậm gia, cũng liên quan đến quyền thừa kế của cô, chuyện quan trọng như vậy, để cho người của Hạ gia là Hạ Minh Tuyên tránh đi một chút, về tình về lý, đều có thể hiểu được có đúng không?
Nhưng Lâm Tố Tâm có cần tức giận đến như vậy không? Sự tín nhiệm giữa cô và Hạ Minh Tuyên, đã lên tới mức này luôn rồi sao?
Nhậm Gia Hoành liếc mắt nhìn Hạ Minh Tuyên một cái, cảm thấy có chút lo lắng.
Hạ tam thiếu là người đàn ông được hoan nghênh như vậy, đi đến đâu cũng có một đám phụ nữ nghe tin lập tức hành động, muốn hấp dẫn sự chú ý của anh, tung ra một loạt thủ đoạn không ngớt.
Nếu như không phải vì thân phận của Lâm Tố Tâm, nếu như không phải cô có thể thừa kế gia sản của Nhậm gia, Hạ Minh Tuyên sẽ tốt với cô như vậy hay sao? Cô nhóc này chưa từng suy xét đến điểm này hay sao? Sao mà lại không có chút tâm phòng người vậy?
Không đúng, không phải là Lâm Tố Tâm không cảnh giác.
Mà là, tâm phòng người của cô, không áp dụng chút nào lên người của Hạ tam thiếu, nhưng lại dùng hết lên người của chú ba là ông đây!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7351-toi-la-con-re-cua-nham-gia.html.]
Nghĩ như vậy, Nhậm Gia Hoành có chút dở khóc dở cười, ông trầm ngâm trong chốc lát, mắt nhìn thấy Lâm Tố Tâm đã muốn rung chuông gọi quản gia, liền vội vàng nói: “Đợi đã, đợi đã, cháu gái nhỏ, con đừng bốc đồng mà…………..Chú thật sự là có chuyện quan trọng muốn nói với con, không nghe con sẽ hối hận………..”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vẫn làm như không biết gì, vẫn không chút do dự mà ấn vào chiếc chuông phục vụ.
Nhậm Gia Hành đành phải nói: “Được rồi, chú là người lớn phải rộng lượng, không so đo với tiểu bối hai người, để cho họ Hạ ngồi đây nghe cũng được, nhưng mà chú có điều kiện, cậu ta chỉ có thể nghe, không thể nói chen vào, đây là chuyện nhà của Nhậm gia chúng ta.”
Vốn dĩ Hạ Minh Tuyên đã bùng lửa giận lên, suýt chút là đã nổi bão, nhưng điều làm anh bất ngờ đó chính là, vậy mà Lâm Tố Tâm lại không chút do dự mà từ chối Nhậm Gia Hành, hơn nữa lời nói còn kịch liệt hơn.
Trong ấn tượng của Hạ Minh Tuyên, anh luôn cảm thấy con thỏ nhà mình là một cô gái nhu nhược, bất kể là cô ở bên ngoài có lợi hại có tài giỏi đến mức nào, thì ở bên cạnh anh, thì chính là cần phải có anh bảo vệ.
Mà Lâm Tố Tâm bình thường ở trước mặt Hạ tam thiếu, cũng rất vui vẻ mà duy trì một phong thái của một cô bé nhỏ, dù sao thì, có được một ông xã mạnh mẽ ở bên cạnh bảo vệ, cũng là một chuyện rất đáng để cho người ta phải ngưỡng mộ.
Nhưng lúc này đây, cô nghe thấy được Nhậm Gia Hoành sỉ vả Hạ Minh Tuyên như vậy, lại cảm thấy không thể nào nhẫn nhịn được nữa, trực tiếp chắn trước mặt Hạ tam thiếu, không chút khách sao mà thay anh đuổi người!
Hạ Minh Tuyên thật sự không nghĩ tới, hóa ra con thỏ nhà mình cũng có thể bảo vệ anh, hơn nữa đối mặt với sự dụ hoặc của gia sản kếch xù, cô cũng không chút do dự nào mà lựa chọn bảo vệ anh!
Người con gái này thật là…………..
Làm cho anh mỗi ngày đều cảm thấy, yêu cô hơn.
Vốn dĩ lửa giận tràn ngập trong lòng của Hạ Minh Tuyên, trong nháy mắt liền bị mấy câu nói của Lâm Tố Tâm dập tắt, khóe miệng còn không tự chủ được mà hơi cong lên nở nụ cười đắc ý, nói: “Tôi đã nói rồi, tôi là con rể của Nhậm gia, đây cũng là chuyện nhà của tôi, chú không quyền bảo tôi phải im lặng. Nhưng mà, nhà chúng tôi là do bà xã của tôi là chủ, tôi sẽ tôn trọng ý kiến cá nhân của cô ấy.”