Lâm Tố Tâm lắc đầu, nói: “Không phải, em chỉ là có chút cảm khái. Trước kia Nhậm Tương Quân vẫn luôn khinh thường em, vĩnh viễn luôn kiêu căng ngạo mạn như vậy, nhưng mà hôm nay……..Ai, mấy người sinh ra đã ngậm thìa vàng như anh, vẫn luôn là một đại thiếu gia cao cao tại thượng, sẽ không hiểu được em đâu………..”
Hạ Minh Tuyên có chút không vui mà niết mặt cô, nói: “Hừ hừ, bảo bối, em đây là đang bôi nhọ ông xã của mình! Tuy rằng anh không hiểu được tâm tư của phụ nữ bọn em, nhưng anh biết được đôi chút, bất luận là ai muốn làm cho em phải xấu mặt, thì cho dù anh có mất mạng, cũng sẽ không để em phải chịu ấm ức, tuyệt đối sẽ không giống như Nhậm Nguyên Huy………”
Lâm Tố Tâm nghe vậy, liền không nhịn được mà nở nụ cười, duỗi tay lên ôm lấy cổ của Hạ tam thiếu, cả người đều vươn qua, cánh môi đỏ mọng dán lên đôi môi của người đàn ông.
Cô đè thấp âm thanh xuống, ngọt ngào mà nói: “Anh yêu à, em biết mà, em biết anh tốt với em nhất, cũng rất yêu anh a……….”
Trong đôi mắt Hạ Minh Tuyên chợt lóe lên tia sáng, giây tiếp theo, anh liền đẩy con thỏ nhà mình ngã xuống giường
Hạ tam thiếu thuần thục mà đem con thỏ nhà mình lăn lộn qua lại gặm nhấm một hồi, cuối cùng mới chịu dừng lại.
Anh xoay người nằm ngửa ra, bàn tay to lớn thon dài mạnh mẽ vẫn còn dặt trên da thịt trắng nõn mịn màng của Lâm Tố Tâm, khẽ vuốt ve tấm lưng trần của cô.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vốn dĩ được anh sờ đến mức sắp ngủ thiếp đi, nhưng hơi mở mắt ra , cô phát hiện người đàn ông bên cạnh vẫn luôn mở to hai mắt, hoàn toàn không có ý định đi ngủ.
Lâm Tố Tâm vươn một ngón tay ra, chọc chọc lên eo của anh: “Ông xã, anh đang nghĩ cái gì đó?”
Hạ MInh Tuyên quay đầu lại nhìn cô, nhẹ giọng nói: “Bảo bối, em không rằng……..Anh là muốn thông qua việc kết hôn với em, có ý đồ với tài sản của Nhậm gia?”
Hiển nhiên chuyện này là ngoài ý muốn của Lâm Tố Tâm, cô mở lớn hai mắt mà nhìn, hỏi: “Sao anh lại nghĩ đến vấn đề này?”
Hạ Minh Tuyên hừ nhẹ một tiếng, nói: “Bên ngoài có rất nhiều lời đồn đại như vậy.”
Lâm Tố Tâm tinh quái mà cong khóe môi lên, cười hắc hắc nói: “Anh muốn có tài sản của Nhậm gia, cũng được thôi, chỉ cần anh hầu hạ kim chủ là em cho thật tốt, em đều có thể thỏa mãn anh hết nha……….Người ta thích nhất là kiểu trai bao có nhan sắc, có thân hình, cùng kỹ thuật như anh vậy đó………..”
Hạ Minh Tuyên nheo mắt lại, giọng điệu có chút nguy hiểm: “Trai bao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7322-khong-can-dung-ngon-tu-de-giai-thich.html.]
Lâm Tố Tâm vô tội mà chớp mắt, lập tức lật lọng mà nói: “Anh nghe nhầm rồi.”
Hạ Minh Tuyên xoay người một cái, lại lần nữa đè cô dưới thân.
“Bảo bối, anh thấy gần đây em lớn gan lắm, là do ông xã chưa dạy em biết gia quy có phải không?”
“Ai nha, anh buông em ra! Em đã mệt lắm rồi, em muốn đi ngủ……….Ưm ưm!!!”
Con thỏ tự tìm đường c.h.ế.t lại bị gặm một lần nữa.
Sau khi kết thúc, Hạ tam thiếu quan sát vẻ mặt của người con gái đang an tĩnh mà ngủ bên người, niết lấy gương mặt cô, cảm thấy bản thân mình váng đầu rồi, sao lại giống như phụ nữ lo được lo mất, mà hỏi một vấn đề ngu xuẩn như vậy.
Thật ra, giữa bọn họ, đã hình thành một sự tin tưởng không chê vào đâu được từ rất lâu rồi, không có bất cứ lời đồn đại nào có thể xen vào được.
Tất cả mọi thứ, đều đã không cần dùng đến ngôn từ để giải thích.
Nhưng mà…………….Vẫn là có thể dùng ngôn ngữ hình thể để giải thích.
Hạ Minh Tuyên cảm thấy mãn nguyện mà ôm bà xã đi vào giấc mộng.
…………………………
Lâm Tố Tâm ngủ rất yên bình, trong vòng tay của ông xã, không nghĩ tới, những chuyện có liên quan đến cô, đã tạo nên một trận sóng to gió lớn trong toàn bộ giới thượng lưu.
Đặc biệt là hôm nay, sau khi tin tức Nhậm Nguyên Huy cố ý đến Hạ gia thăm hỏi cô được truyền ra ngoài, rất nhiều người đều không thể ngồi yên.
Trong đó, phản ứng mạnh mẽ nhất là Phạm Bác Diên, nghe nói sau khi biết được chuyện này, anh ta lập tức đập nát một cái bình hoa cổ thời Đường, tức giận đến mức chỉ muốn tìm ra Nhậm Nguyên Huy rồi bóp chết.