Từ Tiêu Ý ngẩn ra, lập tức cau mày nói: “Hàn Duệ thật sự sao chép cô? Từ khi nào? Sao tôi không biết?”
Lâm Tố Tâm nói: “Những bài anh ta sao chép anh đã nghe qua cả rồi, chính là mấy bài hát anh ta cung cấp cho công ty chúng ta, chuẩn bị dùng trong concert của tôi đó”.
Từ Tiêu Ý kinh ngạc nhìn cô: “Cô nói cái gì? Làm sao có thể?”
Lâm Tố Tâm gật đầu, nói: “Tôi cũng biết rất bất ngờ, nhưng chuyện chính là như vậy, ba bài hát của anh ta gần như đều sao chép lại toàn bộ tác phẩm cũ của tôi. Tôi có thể cung cấp chứng cứ tường tận chính xác , mấy bài này đã được tôi viết vào năm ngoái, các bản thu âm đã được hoàn thành trong công ty, cũng đã được đăng ký với Hiệp hội bản quyền. Bởi vì…những bài này đều tương đối thích hợp với con trai hơn nên tôi không thể nào hát được, cho nên vẫn không lấy ra dùng, định chờ công ty đào tạo thực tập sinh mới rồi nói…”
Từ Tiêu Ý nghe đến đó thì vội vàng ngắt lời cô: “Chờ đã, ý của cô là, các bài hát cậu ta cung cấp đều sao chép của cô? Lúc đó tôi phát bài hát cho cô nghe, sao cô không nói?”
Lâm Tố Tâm vô cùng vô tội chớp mắt mấy cái, nói: “Cái đó…thật ra lúc đó tôi đã cảm thấy những bài hát này hết sức quen thuộc rồi, nhưng mà, tôi viết chúng nó tương đối sớm, tôi sợ đổ oan cho Hàn Duệ, cho nên lúc đó không nói ra, sau khi trở về tôi mới so sánh lại bản nhạc một cách cặn kẽ, khi đó mới xác nhận có sao chép thật”.
Từ Tiêu Ý nheo mắt lại, dường như vẫn cảm thấy không tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6382-uong-chen-tra-bot-gian.html.]
Nhưng mà bây giờ anh ta nhớ lại, lúc đó khi Lâm Tố Tâm nghe ba bài hát này, vẻ mặt quả thật hơi kỳ lạ, đánh giá của cô về Hàn Duệ cũng không mấy khả quan, có lẽ đúng là cảm thấy bài hát nghe quá quen tai, nhưng không tiện nói ra tại chỗ?
Lâm Tố Tâm nỗ lực trưng ra dáng vẻ em bé ngoan ngoãn, bình tĩnh đoan chính ngồi trước bàn.
Thật ra kế hoạch ban đầu của cô là định lúc đó vạch trần Hạ Duệ với Từ Tiêu Ý luôn, tuy nhiên sau đó lại nghe Từ Tiêu Ý nói Hàn Duệ chuẩn bị dùng ba bài hát này để ra đĩa đơn, cô lại tạm thời thay đổi quyết định.
Mê Truyện Dịch
Đến khi ca khúc chính thức phát hành, có một độ nổi tiếng nhất định, lại bị vạch trần là sao chét, hiển nhiên scandal sẽ càng rúng động hơn, cô đương nhiên phải chờ.
Từ Tiêu Ý nhìn cô một lúc, lại chỉ ra điểm đáng ngờ tiếp theo: “Tôi vẫn không hiểu, bài hát cô viết năm ngoái rồi, làm sao Hàn Duệ có thể lấy được bản nhạc trong tay cô? Phòng làm việc của cô là phòng có cấp độ bảo mật cao nhất trong công ty, đừng nói là một ca sĩ ở công ty khác như cậu ta, ngay cả nhân viên của Quang Hi thì hầu hết cũng không thể tiếp xúc nữa là”.
Nói xong, anh ta lập tức nhíu mày lại: “Không phải cô…thật sự có quan hệ mật thiết như tạp chí buôn chuyện nói lần trước đấy chứ? Tôi cho rằng, cô và cậu ba Hạ làm hòa rồi, chứng tỏ cô không có quan hệ gì với Hàn Duệ cả, bây giờ sao lại nhập nhằng với Hàn Duệ, chuyện gì thế này?”
Khóe miệng Lâm Tố Tâm co quắp, quyết định giả ngu đến cùng.
Cô cau mà lại, nói với vẻ mặt hoang mang: “Về chuyện này, tôi cũng suy nghĩ trăm bề mà vẫn nghĩ không ra. Bởi vì tôi thật sự chẳng có quan hệ gì với anh ta cả, ngoài lần trước bị chụp ảnh ở thành phố Thiên Hải ra, tôi không gặp riêng anh ta nữa. Nghĩ tới nghĩ lui, có thể là lần trước dẫn anh ta tới công ty đi dạo, anh ta tiện tay trộm tài liệu trong phòng làm việc của tôi? Nếu không thì…thật sự không còn cách giải thích nào khác…”