Phùng Tư Tư mở to hai mắt nhìn cô, “Còn phải thi viết? Cậu rốt cuộc có hiểu về nhạc lý hay không?”
Lâm Tố Tâm phất phất tay với cô, “Ây dà, yên tâm đi. Thi xong mình nhắn tin cho cậu!” Những bài thi khác cô không dám nói, nhạc lý chính là nghề cũ của cô, cô không lo lắng chút nào.
Lâm Tố Tâm từ biệt Phùng Tư Tư xong thì đi theo biển chỉ dẫn đến khu vực thi của tổ Sáng tác.
So với các điểm thi khác người người tấp nập, khu vực này tương đối an tĩnh, chỉ có hai ba người xếp hàng.
Một người đàn ông trẻ tuổi khoảng trên dưới 20 tuổi đang ngồi ở cửa phòng thi, tỉ mẩn đối chiếu tên và phiếu báo thi của thí sinh.
Tâm Tố Tâm đi nhanh tới trước bàn, đưa giấy báo thi cùng chứng minh thư ra cho anh ta.
Mê Truyện Dịch
Người đàn ông nhìn qua ảnh chụp trên giấy báo thi của cô, ngẩn ra một chút lại ngẩng đầu nhìn mặt cô rồi nói, “Em gái, đây là phòng thi của tổ Sáng tác.”
Lâm Tố Tâm chỉ chỉ giấy báo thi, “Tôi tới dự thi tổ Sáng tác mà. Anh xem, trên này có ghi rõ.”
Người đàn ông ngạc nhiên nhìn cô hỏi, “Em gái xác định chứ?”
Lâm Tố Tâm gật đầu, “Xác định.”
Một cô gái xinh đẹp như vậy, mấy năm vừa rồi đều nếu không đăng ký vào tổ ca hát thì đăng ký vào tổ Hí kịch, không nữa thì vào tổ Diễn xuất, ít nhất thì cũng vào tổ Người mẫu, sao có thể đăng ký vào tổ Sáng tác của bọn họ chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-622-em-di-nham-phong-thi.html.]
Người đàn ông không nhịn được, nhìn cô thêm vài lần, lại cúi đầu đọc kỹ giấy tờ của cô thêm một chút rồi nói, “Tôi đã xem bản thông tin của em, trước kia cũng không có học qua âm nhạc, nhạc cụ, cũng chưa có tham gia các khóa huấn luyện soạn nhạc. Bài thi của tổ Sáng tác, ngoài thi viết nhạc lý ở bên ngoài còn có thi trình diễn nhạc cụ cùng thi soạn nhạc theo chủ đề ngay tại phòng thi, em đã nắm rõ rồi chứ?”
Lâm Tố Tâm nói, “Đã rõ.”
Tới báo danh dự thi, khẳng định phải biết rõ bài thi có những phần nào, mà cái vị giám thị phòng thi này làm sao cứ hỏi tới hỏi lui như vậy.
Chỉ là Lâm Tố Tâm không hiểu một điều là, người giám thị phòng thi này cảm thấy một cô gái xinh đẹp như cô vốn dĩ rất có hy vọng ở các tổ khác, hiện giờ, chỉ vì ghi sai nguyện vọng dự thi, sẽ bị giám đốc Từ mắng chửi một hồi rồi đuổi ra ngoài, không phải đáng tiếc lắm sao. Hy vọng đến lúc đó, cô bé sẽ không vì bị mắng khóc lóc ầm ĩ a.
Chính vì thế, khả năng thi đậu tổ Sáng tác của Lâm Tố Tâm bị người giám thị này coi nhẹ. Một cô gái, đến một nhạc cụ còn chưa có chơi qua thì chưa chắc đã vượt qua được cuộc thi nhạc lý đầu tiên… Rốt cuộc, từ lúc giám đốc Từ tới đây nắm quyền tuyển chọn, bài thi nhạc lý của bọn họ bắt đầu nổi tiếng biến thái a…
Người giám thị phòng thi trả lại giấy tờ cho cô, “Mau vào trong đi, em là người cuối cùng tới đây, cuộc thi sắp bắt đầu rồi.”
Hừ, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, vì sao lại còn giữ cô ở ngoài này, hỏi chỗ này một chút, chỗ kia một ít chứ.
Lâm Tố Tâm nhanh chóng nhận lấy giấy tờ, nhanh chân bước vào phòng thi chuẩn bị làm bài thi đầu tiên.
Phòng thi không lớn, nhưng mà số người tham dự rất ít, khoảng cách giữa các vị trí ngồi rất xa, hoàn toàn ngăn chặn được việc nhìn trộm bài nhau.
Lâm Tố Tâm mới vừa tìm được vị trí ngồi của mình thì thấy người giám thị mới rồi đối chiếu giấy tờ của thí sinh ở ngoài cửa cũng bước vào phòng, đóng cửa phòng lại.
Anh ta đi đến trước sân khấu đứng, trong phòng lập tức lặng ngắt như tờ.
Người đàn ông mỉm cười nói, “Mọi người không nên căng thẳng như vậy. Tôi tự giới thiệu một chút, tôi cùng với hai vị giám thị…” Anh ta gật đầu với một nam một nữ đang đứng ở một bên, rồi nói tiếp, “…đều là nhân viên thực tập của bộ phận sản xuất âm nhạc của công ty giải trí Băng Toản này. Chúng tôi cũng giống như mọi người, 5 năm trước trải qua quá trình thực tập sinh mà tiến vào Băng Toản. Sau 4 năm tập luyện, năm ngoái mới chính thức xuất sư, vào làm việc cho giải trí Băng Toản.”