So với người giúp việc chướng mắt đang nghĩ cách quyến rũ cậu ba Hạ kia, ông chú này rõ ràng là quá đáng yêu.
Vì vậy, Lâm Tố Tâm cũng rất khách khí với ông ấy.
Lâm Tố Tâm bưng khay trở về phòng, vừa mở nắp ra, một lồng bánh bao hấp với màu sắc tươi sáng và hương thơm ngào ngạt hiện ra trước mắt. Cô lấy một cái và ném vào miệng, phát hiện trong bánh có dưa chua, không khỏi cười thỏa mãn, một lúc sau, đã ăn hết lồng bánh bao hấp, trà sữa cũng đã uống hết.
Sau khi ăn uống no đủ, cô lau miệng, muốn sang bên cạnh tìm cậu ba Hạ, lý do làm phiền anh bây giờ cũng có rồi, chính là cảm ơn anh đã cho cô ăn một bữa khuya ngon như vậy.
Tuy nhiên, ngay lúc Lâm Tố Tâm vừa muốn đứng dậy, bỗng trong đầu cảm thấy choáng váng, đột nhiên cảm thấy có chút mê man.
Một giây sau, cô không chịu được ngáp một cái, nước mắt đều bị ép ra.
Chuyện gì vậy? Tại sao lại buồn ngủ thế này? Có phải vì buổi chiều ở bên ngoài gió thổi quá lâu nên mệt không?
Nhưng mà, bây giờ cô vẫn chưa thể ngủ được, còn có việc rất quan trọng phải làm, mau chóng giải quyết xong chuyện cậu ba Hạ, sau đó mới có thể yên tâm ngủ một giấc……
Trong lòng Lâm Tố Tâm nghĩ như vậy, nhưng đầu lại cảm thấy ngày càng nặng, mí mắt cũng đang đánh nhau.
Cô lại ngáp dài một cái, không chịu được ngã xuống lưng ghế sô pha.
Thật sự buồn ngủ quá, cô ngủ một lúc là được, dù sao thì lúc này cậu ba Hạ có lẽ vẫn còn đang làm việc trong thư phòng, bình thường anh đều đi ngủ lúc 11 giờ, cô ngủ đến lúc đó rồi đi tìm anh cũng được……
Chắc…… không có vấn đề gì……
Lâm Tố Tâm cuộn tròn và co người trên sô pha, ngay cả chăn cũng chưa kịp đắp thì cô đã ngáy khò khò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6152-chu-tho-lai-roi-vao-bay-roi.html.]
Hai phút sau, cửa phòng ngủ được mở ra một cách lặng lẽ.
Cậu ba Hạ đẩy cửa, chậm rãi bước vào.
Lâm Tố Tâm trên ghế sô pha đã ngủ say, ngay cả người cô muốn gặp nhất đi đến trước mặt cô, cô cũng hoàn toàn không phát hiện.
Cậu ba Hạ cúi xuống, thăm dò gọi: “Thỏ con? Lâm Tố Tâm?”
Mê Truyện Dịch
Đáp lại anh là nhịp thở đều đặn của chú thỏ nhà anh, dáng ngủ yên bình này là điều anh rất quen thuộc.
Hạ Minh Tuyên cong khóe miệng, cúi xuống bế cô lên đặt lên giường, rồi cởi dép cho cô, đặt cô vào trong chăn, còn giúp cô ấn các góc chăn.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Tố Tâm ngủ say như chết, hoàn toàn không có chút cảnh giác nào.
Làm xong tất cả mọi chuyện, Hạ Minh Tuyên ngồi xuống bên giường, yên lặng nhìn khuôn mặt yên bình đang ngủ say của cô, một lúc sau, anh đặt tay lên mặt Lâm Tố Tâm, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt trắng trẻo, mịn màng.
Lâm Tố Tâm cảm thấy hơi thở quen thuộc trong giấc ngủ, vô thức cọ vào lòng bàn tay anh.
Hạ Minh Tuyên sững sờ, sau đó vươn tay nhéo chiếc mũi hếch lên của cô, thấp giọng cười nói: “Lúc ngủ cũng không quên làm nũng, thật đúng là phạm quy! Cũng may là anh sớm đã có phòng bị.”
Anh nhìn thấy Lâm Tố Tâm thay quần áo trong video camera giám sát, suýt nữa thì chảy m.á.u mũi, đồng thời cũng lập tức nhận ra tiểu nha đầu này định quyến rũ anh.
Chiêu này quá mức độc ác, bởi vì anh thật sự không chắc, dưới sự dụ dỗ có chủ đích của cô gái nhỏ này thì anh còn có thể duy trì lý trí sáng suốt không.
Tiểu nha đầu này quá rõ điểm này nên mới làm như vậy.
Tuy nhiên, cậu ba Hạ chính là cậu ba Hạ, nếu đã biết mình không thể cưỡng lại sự quyến rũ của Lâm Tố Tâm, anh dứt khoát rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp cho nửa viên thuốc an thần vào trà sữa của Lâm Tố Tâm.