Mặc dù anh có thể nhìn thấy tình hình trong phòng tắm nếu muốn, nhưng anh sợ rằng nếu nhìn thấy thứ không nên thấy thì sẽ bị cô gái nhỏ này mê hoặc, vì vậy vẫn thở dài và tắt màn hình.
Anh ngẫm nghĩ, cầm điện thoại lên dặn dò quản gia: “Cô Lâm buổi tối ăn ít, có thể đói bụng rồi, nhớ làm đồ ăn khuya mang cho cô ấy.”
Sau khi quản gia đồng ý, anh liền cúp điện thoại, khẽ thở dài, nhưng lại không thể rời mắt khỏi cô gái nhỏ trên màn hình.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm hôm nay vội vã chạy tới, đầu tiên toát mồ hôi nhễ nhại, sau đó lại ở bên ngoài phơi nắng phơi gió, tương đối nhếch nhách, lúc này ngồi trong bồn tắm mát xa lớn hoàn toàn tự động, cô mới thở một hơi dài.
Bồn tắm ở đây cũng siêu thoải mái, giống hệt cái mà cô thường dùng ở nhà, chỉ là cái ở nhà lớn hơn một chút, cả hai người họ có thể cùng tắm.
Lâm Tố Tâm dựa vào thành bồn tắm, ngẩng đầu nhìn thấy trên giá bên cạnh còn có tinh dầu hoa hồng mà cô thường dùng, khóe miệng không khỏi cong lên ý cười.
Trong biệt thự này có áo khoác và đồ ngủ của cô, ngay cả mỹ phẩm và sữa tắm mà cô dùng cũng giống hệt đồ ở nhà, chắc Hạ Minh Tuyên sớm đã định để cô ở lại rồi? Hơn nữa còn sợ cô ở không quen nên đã tính trước mọi chuyện.
Quả nhiên nhìn một người đàn ông không thể nghe những gì anh ta nói, mà phải xem những gì anh ta làm. Trước đây, Hàn Duệ và Mộ Hàn Thanh đều nói rất hay, dường như có thể làm mọi thứ vì cô, nhưng đến thời khắc quan trọng liền lộ nguyên hình. Nhưng cậu ba Hạ thì hoàn toàn ngược lại, ngoài miệng thường tỏ ra kiêu ngạo nhưng trong thâm tâm sẽ sắp xếp mọi việc ổn thỏa, nâng niu cô trong lòng bàn tay cưng chiều.
Một người đàn ông tốt như vậy, cô nhất định phải giữ chặt lấy.
Lâm Tố Tâm tắm xong, vừa ngâm nga một bài hát vừa lục tung chiếc vali nhỏ cô đem theo.
Lần này ra ngoài vội nên cô mang theo rất ít đồ, rất nhiều nhu yếu phẩm đều không mang đủ, chỉ mang theo những thứ cô cho là “hữu ích nhất”.
Ví dụ như……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6151-chu-tho-lai-roi-vao-bay-roi.html.]
Lâm Tố Tâm từ trong hộp lấy ra một bộ đồ lót bằng ren màu đỏ, khoa tay mua chân trước gương, sau đó mặc vào, còn tạo vài dáng trước gương, say sưa ngắm nhìn bản thân một hồi.
Sau đó, còn tìm nước hoa, xịt mấy lần vào xương quai xanh và sau tai.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, cô đang nghĩ phải tìm lý do gì để qua phòng bên cạnh “thăm hỏi” nam chủ nhân trong nhà.
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng gõ cửa.
Lâm Tố Tâm sững sờ, lớn tiếng hỏi: “Ai vậy?”
Giọng của quản gia từ ngoài cửa truyền đến: “Phu nhân, cậu chủ bảo tôi mang đồ ăn khuya đến cho cô.”
“Ồ, được rồi, tôi ra ngay đây.”
Lâm Tố Tâm xoa bụng, lúc trước cô luôn trong tâm trạng căng thẳng, lo lắng, không để ý đến điều này, bây giờ bình tĩnh lại, cô mới nhận ra mình thực sự rất đói.
Thôi vậy, ăn chút gì đó trước rồi đi tìm Hạ Minh Tuyên.
Cô nhanh chóng khoác đồ ngủ ra ngoài, cẩn thận kiểm tra không có chỗ nào bị lộ ra, sau đó mới đi ra mở cửa.
Quản gia kính cẩn đưa khay đến trước mặt cô và nói: “Phu nhân, những món này đều do đích thân cậu chủ dặn dò nhà bếp làm, nghe nói đều là những món điểm tâm cô thích, hy vọng tay nghề của đầu bếp trong nhà có thể khiến cô hài lòng.”
Lâm Tố Tâm cong khóe miệng: “Cám ơn chú quản gia.”
Cô để ý thấy những người giúp việc khác đều gọi cô là “Cô Lâm”, bởi vì cậu ba Hạ đang tức giận nên dặn dò bọn họ như vậy, chỉ có quản gia luôn gọi cô là “Phu nhân”, hơn nữa mỗi lần nói chuyện, đều nói thêm câu “Cậu chủ như nào như nào”, rõ ràng là đang nói tốt giúp Hạ Minh Tuyên, muốn làm người hòa giải.