Ân Chính Lăng còn chưa kịp phản ứng lại, liền cảm nhận được một đôi bàn tay sắc bén chạm đến cổ áo cả mình, cởi bỏ hai nút áo sơ mi trên cùng, anh lập tức cảm thấy sợ tới mức mặt cũng biến sắc, vội vàng đẩy mạnh Hạ Minh Tuyên ra.
“Anh Tuyên! Rốt cuộc là anh đã uống bao nhiêu vậy, anh đã say quá rồi đó! Anh có biết em là ai hay không?”
Tuy rằng Hạ MInh Tuyên đang say rượu, nhưng sức của anh vẫn rất lớn, Ân Chính Lăng cố đẩy ra, nhưng cũng không thể nào thoát khỏi anh được.
Mắt nhìn thấy Hạ tam thiếu sắp đưa mặt lại gần, anh ta vội vàng né trái né phải mà tránh đi, có ý muốn làm cho Hạ Minh Tuyên tỉnh táo hơn một chút.
Nhưng mà, Hạ tam thiếu lại nheo mắt lại, cười nhẹ nói: “Cô là ai…….. Thì có gì khác đâu? Dù sao, cũng không phải là cô ấy…….
Ân Chính Lăng sửng sốt một chút, nghe thấy ý tứ trong lời nói của anh , hình như là đang cãi nhau với Lâm Tố Tâm? Không đến mức đó chứ?
Tuy rằng đôi này thường hay cãi nhau vì mấy chuyện lặt vặt, nhưng cơ bản thì cũng chỉ chiến tranh lạnh được vài ngày, không có gì ghê gớm lắm, trước kia Ân Chính Lăng còn cảm thấy khá căng thẳng với những chuyện như vậy, se đi giúp hai người họ giảng hòa, sau đó lại phát hiện ra hai người họ chỉ cãi chơi thôi, sau đó anh ta cũng không quan tâm nữa, dù sao thì có anh ta hay không, cuối cùng hai người họ vẫn sẽ làm lành.
Nhưng mà, sao lần này Hạ tam thiếu lại đến say rượu ở quán bar như thế này? Chuyện này thật khó tin? Rốt cuộc giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì?
Ân Chính Lăng sửng sốt vài giây, lại bị Hạ Minh Tuyên nắm lấy cơ hội, ấn anh ta lên quầy bar, muốn kéo anh ta lên.
Ân Chính Lăng lập tức tái mặt sợ hãi, kêu lên: “Anh Tuyên, anh đợi đã, em vẫn còn trinh đó!”
Nghe như vậy, Hạ Minh Tuyên thật sự dừng tay lại, đôi mắt đen láy lạnh lùng trở nên vô cùng sắc bén.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6031-em-van-con-trinh-do.html.]
“Phụt!” Một tiếng cười khẽ rất thoải mái từ bên cạnh truyền đến.
Ân Chính Lăng quay đầu, phát hiện ra biểu cảm trên mặt của bartender ở bên cạnh cùng đám người trợ lý đều rất khó coi, giống như muốn cười lại không dám cười, nhẫn nhịn đến rưng rưng nước mắt.
Ân Chính Lăng liền tức đến hộc m.á.u mà nói: “Ai dám cười, ngày mai không cần đi làm nữa!”
Trợ lý nhanh chóng cúi đầu xuống, ánh mắt chuyên chú nhắm thẳng vào sàn nhà dưới chân, giống như dưới sàn nhà này có thể mọc ra được một bông hoa.
Mê Truyện Dịch
Ân Chính Lăng giận đến nghiến chặt răng, lại không dám xả giận với Hạ tam thiếu, lỡ như nagyf mai sau khi đại ma vương này tỉnh rượu mà vẫn còn nhớ được, vậy thì kẻ xui xẻo không phải là anh ta hay sao? Trời ạ, rốt cuộc thì hôm nay anh ta đến đây làm cái gì vậy chứ?
Mọi chuyện cứ như vậy, anh ta vẫn cố gắng nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Cái đó…..anh Tuyên, anh buông em ra trước đi, ý của em là, em vẫn còn…….Không phải, em là đàn ông! Đàn ông! Anh với chị dâu nhỏ muốn cãi nhau thì cứ cãi nhau, chẳng lẽ tính hướng cũng thay đổi luôn hay sao?”
Hạ Minh Tuyên nở nụ cười xấu xa nói: “Được rồi, đừng tìm lý do nữa, đêm nay……”
Cuối cùng Ân chính Lăng cũng không nhịn được nữa, thẹn quá hóa giận mà quát lên: “Các người nhìn cái gì mà nhìn? Thiếu gia nhà các người như vậy rồi, còn không biết lên giúp tôi một tay?”
Trợ lý cố gắng nhịn cười, bước lên trước nói: “Lục thiếu gia, ngài phải sắp xếp trước, chúng tôi mới tiện giúp đỡ chứ? Nếu không mạo phạm vào Hạ gia chủ, sao chúng tôi có thể gánh vác nổi đây?”
Ân Chính Lăng trợn trắng mắt, nói: “Được rồi, đừng nói nhiều nữa, mau kéo anh ấy ra!”
Mấy người cùng nhau vào giúp đỡ, cuối cùng cũng có thể kéo Hạ tam thiếu dính chặt trên người Ân lục thiếu ra.
Bartender nhanh chóng đưa một ly nước mật ong giải rượu đến, mấy người trợ lý cũng không dám làm gì, Ân Chính Lăng đành phải tự mình động thủ.