Hạ Minh Tuyên vẫn không nói lời nào.
Cô cắn răng, kiên trí đẩy cửa, cửa phòng không khóa, trực tiếp mở ra.
Mê Truyện Dịch
Phòng làm việc này là một gian có ánh sáng rất tốt, ánh nắng từ cửa sổ sát đất chiếu vào chiếu vào bàn làm việc lớn, chiếu sáng vừa đủ cho cả căn phòng, lại không đến mức quá chói mắt.
Hạ Minh Tuyên trên chiếc ghế tựa lưng bọc da lớn, quay lưng về phía cửa, hơi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ánh nắng phác hoạ đường nét góc nghiêng những đường nét mạnh mẽ trên khuôn mặt anh, hoàn mỹ giống như là một tác phẩm nghệ thuật, chỉ là, thần sắc trên mặt anh lãnh đạm lại xa cách, giống như là một pho tượng băng lãnh.
Nghe được tiếng Lâm Tố Tâm mở cửa, anh nhíu mày một cái, nhưng không quay đầu lại.
Lâm Tố Tâm đóng cửa phòng, cẩn thận từng li từng tí đánh giá biểu cảm trên mặt anh.
Dựa vào hiểu biết của cô đối với Hạ Minh Tuyên, thời điểm người đàn ông này tức giận, xưa nay sẽ không biểu hiện ra sự tức giận lên mặt, đập phá đồ đạc vân vân, trên cơ bản chính là một bộ dáng lạnh lùng ẩn nhẫn, bên ngoài nhìn càng bình tĩnh, nói rõ trong lòng của anh càng tức giận.
Dáng vẻ bây giờ... Xem ra thật sự là tức giận không hề nhẹ.
Sau vài giây, nhìn anh vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng, cô thử thăm dò nói: "Anh yêu, anh đã ăn cơm chưa? Em đem cơm hộp tới cho anh này, em có làm món thịt bò hầm rượu vang anh thích nhất!"
Hạ Minh Tuyên quay đầu lại, lạnh lùng liếc nhìn cô một chút, nói: "Lâm tiểu thư, tôi có thể không đảm đương nổi một câu “Anh yêu” của cô ."
Lâm Tố Tâm nghe xong lời này, trong lòng biết là không ổn, lúc cô cãi nhau với Hạ Minh Tuyên, người đàn ông này thường nhấn mạnh rằng bản thân là người đàn ông của cô, muốn cô ngoan ngoãn nghe lời, nói lời vạch rõ ranh giới như vậy, vẫn là lần đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5962-lam-to-tam-em-dam-di.html.]
Lâm Tố Tâm lập tức luống cuống, đi tới vài bước, vòng qua bàn làm việc, đặt túi giữ nhiệt xuống, sau đó tới trước mặt của Hạ Minh Tuyên.
Hạ Minh Tuyên quay đầu đi không nhìn cô.
Lâm Tố Tâm chuyển qua hướng kia, lại tới phía trước anh, nhỏ giọng nói: "Anh yêu, anh đừng nói như vậy mà, em... ừm... Anh có phải đã nhìn thấy tin tức trên ( Tuần san thời đại giải trí )? Sự việc không phải như anh nghĩ đâu, em có thể giải thích!"
Hạ Minh Tuyên nhướng mày, khó hiểu nhìn cô: "Giải thích?"
Lâm Tố Tâm vội vàng gật đầu, đem toàn bộ lí do thoái thác đã nghĩ xong nói ra, những lời cô nói về cơ bản giống với những lời nói cho Từ Tiêu Ý bọn họ nghe, điểm khác nhau duy nhất, chính là nhấn mạnh rằng bản thân không hề chủ động muốn gặp mặt mặt Hàn Duệ, chỉ là gặp phải ở trên đường mà thôi.
Lúc nói dối, lòng bàn tay của cô cũng bắt đầu đổ mồ hôi, từ trước tới nay cô thật sự chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày phải lừa Hạ Minh Tuyên, bây giờ làm, quả thật rất khó khăn.
Trên đường tới đây, cô suy nghĩ rất nhiều, cũng có cân nhắc qua, hay là trực tiếp nói ra chuyện mình trọng sinh, không thì thật sự không có cách nào giải thích.
Thế nhưng, loại chuyện này nói ra, cuối cùng kết quả sẽ như thế nào, cô thật sự không cách nào đoán trước được, như thế không thể tưởng tượng nổi, nói không chừng nói thật, cậu ba Hạ vẫn cảm thấy, cô đang tận lực lừa anh, vì che giấu sự thật việc bản thân ngoại tình, ngay cả lí do phi logic kiếp trước kiếp này như vậy cũng có thể nghĩ ra!
Lâm Tố Tâm suy đi nghĩ lại, vẫn là quyết định giữ bí mật này.
Trong nội tâm của cô, một mực ẩn ẩn có điểm lo lắng.
Mấy năm trước, lúc cô gặp cậu ba Hạ lần đầu tiên, Hạ Minh Tuyên đã nhiều lần nhấn mạnh rằng, mình biết anh từ nhỏ, hai người thanh mai trúc mã đã sớm đính hôn, cho nên anh mới tìm tới cửa.
Hạ Minh Tuyên dường như từ lần đầu tiên gặp mặt bắt đầu, biểu hiện có hứng thú sâu sắc với cô, chẳng lẽ thật sự có khả năng là bởi vì cô có mị lực như vậy sao? Ngay cả Hàn Duệ cũng chỉ là lợi dụng cô, người đàn ông như cậu ba Hạ, dựa vào cái gì mà nhất kiến chung tình với cô?
Lâm Tố Tâm luôn hoài nghi, lúc còn nhỏ Hạ Minh Tuyên đã thích nguyên chủ thời kỳ lolita thuần khiết, mới có thể có hứng thú với cô.