Lâm Tố Tâm tức giận trừng mắt nhìn anh, sau đó xông lên cắn trả không chút khách khí.
Lần cắn này vượt ngoài sự dự đoán, lại còn dùng lực rất mạnh, ngay cả cậu ba Hạ cũng không nhịn được hít một hơi lạnh: “Răng của thỏ con trở nên sắc như vậy từ khi nào vậy?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm đắc ý cong môi: “Anh nói là để người ta cắn tùy ý mà, lẽ nào muốn nuốt lời sao?”
“Nuốt lời?” Hạ Minh Tuyên cười nói: “Anh không nuốt lời, anh chỉ cảm thấy chúng ta có việc quan trọng hơn phải làm, nên làm xong rồi suy nghĩ những chuyện khác……”
Nói xong, anh lật người lại, một lần nữa đè chú thỏ con răng nhọn miệng sắc xuống người mình, từ đó ngăn chặn hành động nghiến răng tiếp theo của cô.
Cậu ba Hạ ăn uông no đủ xong, miễn cưỡng thỏa mãn, lúc này mới lưu luyến không rời lên máy bay rời đi.
Lâm Tố Tâm cũng có chút không nỡ, dù sao thời tiết cũng trở lạnh rồi, ban đêm có một chiếc gối lớn hình người 37 độ sưởi ấm miễn phí vẫn rất thiết thực, giữ ấm lại bền nữa, giúp ngủ ngon, còn có thể sử dụng như một cây gậy mát xa, khi có gió mưa sấm sét còn có thể bảo vệ và an ủi.
Nhưng, ngoài ra, trong sâu thẳm trái tim, cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Trong thời gian này, do cậu ba Hạ theo dõi sát sao nên đã rất lâu cô không liên lạc với Hàn Duệ.
Vốn dĩ ở hai nơi xa cách, cô nên thường xuyên thả thính Hàn Duệ mới có thể thu hút sự chú ý của người đàn ông này, duy trì sự ám muội giữa hai người tốt hơn.
Tuy nhiên, cậu ba Hạ đã đổ một bình giấm lớn, còn ra lệnh cho cô không được phép liên lạc với Hàn Duệ nữa, cô không có gan đối chọi với anh ở ngay dưới mũi anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5812-tien-cau-ba-ha-di.html.]
Nhưng cứ như vậy, kế hoạch ban đầu của cô khó có thể tiếp tục, nhìn thấy bao công sức sắp đổ sông đổ biển, trong lòng Lâm Tố Tâm rất lo lắng.
Điều may mắn là đúng lúc cô không biết phải làm thế nào thì cậu ba Hạ lại phải đi công tác!
Khi nghe được tin này, Lâm Tố Tâm đã rất vui mừng.
Cô không dám thể hiện ra ngoài để cậu ba Hạ phát hiện, chỉ có thể ngoan ngoãn tiễn anh đi rồi mới tính đến kế hoạch tiếp theo.
Lâm Tố Tâm mở điện thoại ra, tìm thấy wechat của Hàn Duệ và gửi một tin nhắn hỏi thăm cho anh ta.
Vì sợ cậu ba Hạ không vui, cô không những không chủ động nhắn tin cho Hàn Duệ, mà còn chặn tài khoản của anh ta, ngay cả tin nhắn mà Hàn Duệ chủ động gửi tới, cô cũng không trả lời.
Cho nên, Lâm Tố Tâm vẫn có chút lo lắng, sợ Hàn Duệ trong lúc tức giận sẽ trực tiếp xóa số của cô.
Kết quả là Hàn Duệ không kiêu ngạo như cô nghĩ. Không lâu sau khi tin nhắn của cô được gửi đi liền nhận được hồi âm.
“Đại mỹ nhân Lâm, cuối cùng cũng chịu dành thời gian nói chuyện với anh rồi? Anh còn tưởng rằng…… có quá nhiều người theo đuổi em, em đã không còn hứng thú để ý đến anh rồi.”
Lâm Tố Tâm lập tức vào chế độ fan hâm mộ não tàn, liên tục xin lỗi: “Oppa, thực sự rất xin lỗi! Lúc trước em bị mất điện thoại, công việc bận rộn không có thời gian đi mua, cho nên đã không vào wechat. Anh đừng có tức giận, đừng có không để ý đến em đó!”
Đầu bên kia điện thoại, Hàn Duệ xem tin nhắn trên màn hình điện thoại, đôi lông mày đang cau lại dần dần giãn ra, trên mặt lộ ra một nụ cười.