Trước đó Từ Tiêu Ý cũng không biết tin này, mãi cho đến khi Kiều Thiên Vũ gọi điện thoại đến cho anh ta, anh ta mới biết.
Sau khi hoàn tất thỏa thuận hợp tác sơ bộ với bên kia, anh ta im lặng một lúc rồi gọi Lâm Tố Tâm tới.
Lâm Tố Tâm cũng mờ mịt, cô cũng chưa nghe được manh mối gì cả.
Thượng Thanh Hoa ngồi bên cạnh, cười như không cười nói: “Chậc chậc, năng lực của cậu ba Hạ thật sự quá lớn mạnh. Nhớ năm đó, anh cũng đã từng thử sức vào vai nam chính của “Tình yêu trong ngân hà”, kết quả bị đại đạo diễn Kiều từ chối không chút nể nang. Em có thể lọt vào mắt xanh của ông ta, làm được một chuyện mà anh không làm được đấy!”
Từ Tiêu Ý lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta, nói: “Đừng nói nhảm nữa, đạo diễn Kiều đích thân gọi cho tôi, nói rất rõ ràng. Tuy rằng đúng là có người đề cử bài hát của Tố Tâm với ông ấy, ông ấy mới có thể chú ý đến ca sĩ này, nhưng ông ấy quả thật đánh gia cao bài hát của Tố Tâm, cảm thấy hoàn toàn phù hợp với phong cách của bộ phim của ông ấy, cho nên mới quyết định dùng bài này”.
Thượng Thanh Hoa kinh ngạc nói: “Lợi hại vậy sao, Tố Tâm, xem ra em thật sự sắp nổi chót vót rồi đó, anh Thượng nên sớm “ôm đùi” em thôi, sau này nhớ nâng đỡ anh Thượng với nhá!”
Lâm Tố Tâm hết lời để nói, không biết nên nói cái gì cho phải, cô cũng thật sự không ngờ là cậu ba Hạ lại có năng lực lớn mạnh như vậy. Một nhân vật có đẳng cấp như Kiều Thiên Vũ, chỉ dựa vào tiền là căn bản không thể nào giải quyết được, thậm chí có quyền lực cũng mua nổi, không biết Hạ Minh Tuyên đã trả giá gì mới khiến ông ấy ủng hộ mình như vậy.
Vào đêm, cô gọi điện thoại cho Hạ Minh Tuyên.
Cậu ba Hạ hời hợt nói trong điện thoại: “Thật ra, chuyện này anh cũng không bỏ công sức quá nhiều. Nhà sản xuất phim “Tình yêu trong ngân hà” là một thiếu gia nhà họ Bạch, cũng là bạn lớn lên từ nhỏ với anh, anh chỉ nhờ cậu ta hỗ trợ tiến cử album của em thôi, là tự Kiều Thiên Vũ nghe bài hát của em xong, bày tỏ muốn dùng bài hát của em làm ca khúc chủ đề, còn cố ý hỏi anh cách thức liên lạc với em nữa”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5292-mai-mai-chi-thuoc-ve-anh.html.]
Lâm Tố Tâm chớp mắt mấy cái, nói: “Phải không? Anh yêu, anh đừng lừa em đấy, em sẽ xem là thật!”
Hạ Minh Tuyên thở dài: “Anh còn ước gì anh đang lừa em…”
Tài hoa của con thỏ nhà mình càng ngày càng được nhiều người khen ngợi, anh cũng mừng thay cho cô, đồng thời cũng mơ hồ cảm thấy khó chịu, luôn cảm thấy thứ vốn dĩ chỉ thuộc về riêng anh, bây giờ lại phải chia sẻ cho người khác vậy.
Từ trước đến nay anh luôn là một người đàn ông có ham muốn độc chiếm rất mạnh, tốt nhất là chỉ có anh mới có thể nhìn thấy người con gái của mình, chỉ có anh biết Lâm Tố Tâm đẹp bao nhiêu đáng yêu bao nhiêu là được rồi, nhưng mà bây giờ, con thỏ nhà mình dường như đang chạy vội trên con đường trở thành siêu sao, sau này sẽ còn có nhiều người thích cô hơn, khen ngợi cô hơn nữa…
Cậu ba Hạ đột nhiên cảm thấy mất mát.
Nhưng mà ngay lúc này, trong điện thoại lại vang lên giọng nói ngọt mềm của Lâm Tố Tâm: “Anh yêu, nói tóm lại là…cảm ơn anh! Nếu không có anh ở bên cạnh em, em thật sự không biết bây giờ mình sẽ như thế nào nữa, anh đối xử với em tốt như vậy, em không biết nên làm gì bây giờ, thật sự rất rất yêu anh!”
Lâm Tố Tâm làn nũng xong còn “moah” một cái với điện thoại rồi mới cúp máy.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên sửng sốt vài giây, khóe miệng không khỏi cong lên.
Bất kể nói thế nào, đây cũng là con thỏ nhỏ nhà anh nuôi, cho dù có một ngày cô sẽ trở thành siêu sao được cả thế giới săn đón, thì cô vẫn là của một mình anh. Dáng vẻ nũng nịu đáng yêu như vậy, mãi mãi chỉ thuộc về một mình anh.