Giọng Hạ Minh Tuyên chuyển lạnh, nói: “Sao? Chẳng nhẽ em không hiểu trò chơi quy tắc? Chúng ta đều là người có hôn ước, đây chỉ là một buổi tối thôi, đào sâu nguyên nhân, đều không có chỗ tốt với mọi người. Em không cần biết anh là ai, anh cũng sẽ không hỏi thân phận em.”
Lúc Hạ Minh Tuyên nói lời này, giọng anh lạnh lẽo, ngữ điệu ngoan tuyệt, cứ như một tay già đời vô tình mang trái tim tàn nhẫn qua bụi hoa.
Lâm Tố Tâm đột nhiên nhận ra, hôm nay Hạ Minh Tuyên tính diễn trò đến cuối.
Giả thiết quỷ dị này làm cô cảm thấy quái quái, nhưng không thể phủ nhận là, đối mặt với dáng vẻ Hạ Minh Tuyên tà khí lại lãnh lệ khó gặp, cô lại cảm thấy mình bị nhen lửa.
Lâm Tố Tâm duỗi tay ôm lấy cổ Hạ Minh Tuyên, đè đầu anh xuống, chủ động hôn lên, quyến rũ nói: “Như anh mong muốn!”
Hạ Minh Tuyên cong khóe miệng, thấp giọng nói: “Như vậy…… Trước hừng đông, anh sẽ yêu em thật nhiều.”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên vừa nói hết lời, giây tiếp theo, Lâm Tố Tâm đã bị cái hôn nóng bỏng của anh bao phủ.
Một giờ sau.
Hạ Minh Tuyên đứng dậy đi vào phòng tắm, Lâm Tố Tâm lại không muốn nhúc nhích, ôm gối đầu dựa vào trên giường, trực tiếp ngủ mất.
Trong lúc mơ màng, cô bị ai đó đẩy, bên tai vang lên giọng người đàn ông: “Bảo bối, em không muốn tắm rửa sao?”
Lâm Tố Tâm vẫy vẫy móng vuốt nhỏ, ngăn chặn nơi tiếng động phát ra: “Đừng làm ầm người ta ngủ!”
Giọng Hạ Minh Tuyên mang theo vẻ bất đắc dĩ: “Bảo bối, hôm nay là năm mới, đếm ngược lễ mừng năm mới ở trường chúng ta không đuổi kịp, nhưng trung tâm thành phố cũng có biểu diễn pháo hoa, em muốn đến sân thượng xem pháo hoa không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5022-ngu-quan-trong-hon.html.]
Trả lời anh, là thỏ con nhà mình tiếp tục thỏa mãn ngáy nhỏ.
Hạ Minh Tuyên nhìn cô một cái, mau chóng dời tầm mắt.
Nhưng anh cũng không thể không nhìn Lâm Tố Tâm được, bởi vì, Lâm Tố Tâm không chịu đứng lên tắm rửa, nhưng chỗ bị làm bẩn trên người cô lại cần rửa sạch, bằng không, buổi sáng ngày mai lúc thỏ con rời giường, chắc sẽ phát giận, hơn nữa, anh cũng không muốn để cô cảm thấy không thoải mái.
Hạ Minh Tuyên nhận mệnh đi vắt khăn lông lau người cho Lâm Tố Tâm.
Trong lúc đó, tuy Lâm Tố Tâm không có tri giác, nhưng vẫn khá phối hợp, hoặc là nói, không có ý thức phản kháng.
Hạ Minh Tuyên bắt lấy mắt cá chân cô, nếu vào ngày thường, tất nhiên cô sẽ hơi giãy giụa một chút, nhưng hiện tại, cô ngủ mềm cả tay chân, tùy tiện người đàn ông sắp xếp cho cô, đều không cảnh giác.
Hạ Minh Tuyên hiểu rõ trong lòng, đây là biểu hiện của cô gái nhỏ vô cùng tín nhiệm anh, bởi vì cảm thấy ngủ ở bên anh rất an toàn, không có lo lắng gì, có thể toàn tâm phó thác bản thân cô cho anh, cho nên mới có thể ngủ ngon như thế.
Có lẽ cô cũng có thể mơ hồ cảm nhận được người đàn ông bên cạnh đang đùa cô, nhưng cô cảm thấy đây là nơi không cần phòng bị, ngủ vẫn quan trọng hơn, cho nên đến mí mắt cũng lười nâng.
Tuy đã biết, đây là biểu hiện Lâm Tố Tâm thích anh, nhưng người đàn ông bị thỏ con nhà mình gạt sang một bên, vẫn cảm thấy mình rất khổ.
Hạ Minh Tuyên lau người thay cô, ném khăn lông tới một bên, vươn ngón tay chọt trán cô, thở dài: “Em đấy, đúng là cô gái mệnh tốt, trời sinh đến dằn vặt anh đúng không?”
Lâm Tố Tâm hừ hừ một tiếng.
Hạ Minh Tuyên sửng sốt, còn tưởng rằng cô tỉnh lại, nhưng cúi đầu nhìn, cô vẫn nhắm chặt hai mắt, dáng vẻ như ngủ rất an ổn, cũng không biết là vừa khéo hừ một tiếng, hay là cố ý chơi anh.