Hiện giờ, Lâm Tố Tâm đã nói thẳng ra như vậy, cô ta cũng không dám công khai phản bác, chỉ đành phải cúi đầu.
Nhưng trong lòng cô ta nghĩ rằng, Lâm Tố Tâm là bạn thân của Phùng Tư Tư, lúc này khẳng định là ra mặt giúp Phùng Tư Tư, dựa vào quyền trong tay mà báo tư thù hộ bạn.
Cô ta không dám đối phó Lâm Tố Tâm nên âm thầm trừng mắt nhìn Phùng Tư Tư.
Khóe mắt của Lâm Tố Tâm bắt được cái nhìn này thì âm thầm lắc đầu.
Nhưng mà cô cũng không nói gì nữa chỉ bảo nhân viên công tác chuẩn bị đạo cụ để các cô tiếp tục tập luyện. Mà bản thân Lâm Tố Tâm cũng tự mình ở lại xem các cô tập luyện, căn cứ tình huống tập luyện mà đưa ra ý kiến, cũng đưa ra những điều chỉnh phù hợp.
Một ngày trôi qua thật mau, lúc việc tập luyện kết thúc thì đã là 8 giờ tối.
Lâm Tố Tâm nhớ tới lời nhắc nhở kiểm tra lúc 9 giờ tối của Hạ Minh Tuyên nên cân nhắc nên về ký túc xá rồi, bằng không, buổi tối đầu tiên hai người xa nhau đã không thể nhận điện thoại của anh, có thể sẽ lập tức nhận được cơn giận dữ của Hạ tam thiếu.
Lâm Tố Tâm thông báo kết thúc tập luyện, mọi người có thể hoạt động tự do.
Phùng Tư Tư còn muốn cùng các bạn tập luyện thêm một chút thì bị Lâm Tố Tâm kéo lại.
Cô nhỏ giọng nói: “Cậu cùng mình trở về được không, Tư Tư, đừng có ngày nào cũng tập luyện muộn như vậy, mình có chút chuyện muốn nói với cậu.”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4702-doi-tuong-bi-nguoi-ta-ghen-ghet.html.]
Hai người đi tới cửa công ty, ghé qua cửa hàng bán đồ ăn vặt mua một ít cánh vịt, lưỡi vịt cay rồi mới về phòng của Lâm Tố Tâm.
Phùng Tư Tư ngồi xuống ghế, quả nhiên thở dài.
Lâm Tố Tâm lấy từ trong tủ lạnh ra một ly nước trái cây cho cô, ngồi xuống đối diện nói: “Rốt cuộc cậu với Tống Giai Viên đã xảy ra chuyện gì?”
Trước đây, cô cũng biết được đôi chút chuyện nội bộ Fancy có mâu thuẫn, nhưng mà lúc đó mọi suy nghĩ của cô đều đặt trên người Hạ Minh Tuyên, nên không có để ý nhiều đến vấn đề của Phùng Tư Tư, cũng không ý thức được vấn đề này có chút nghiêm trọng đến vậy.
Hôm nay nhìn thấy ánh mắt của Tống Giai Viên nhìn Phùng Tư Tư, cô mới phát hiện ra rằng, mâu thuẫn giữa hai người đã rất sâu rồi.
Phùng Tư Tư thở dài. “Ai da, mọi việc không phải rõ ràng rồi sao? Cô ta hiện giờ so với ba người bọn mình là nổi bật hơn cả, sau khi đoạn video tuyên truyền được phát ra, đã có không ít fan hâm mộ kéo tới cửa công ty cổ vũ cho cô ta, ba người bọn mình không thể nào so với cô ta được. Cậu nói xem, công ty bố trí mình làm đội trưởng có phải là có chút ưu ái mình không a? Nếu trong nhóm, đội trưởng không phải người nổi tiếng nhất thì không thể nói được những đội viên khác a!”
Lâm Tố Tâm một tay cầm ly soda, một tay cầm cái lưỡi vịt mùi vị hấp dẫn, vừa ăn vừa nói: “Cậu lo lắng cái gì vậy? Nhóm các cậu còn chưa chính thức xuất đạo, hiện giờ đã biết được cô ta nổi tiếng hơn cậu sao? Mấy người Từ tổng chọn cậu làm đội trưởng đã phải suy xét đến nhiều vấn đề. Hơn nữa, cậu lúc ở Băng Toản cũng không phải là mạnh hơn cô ta sao? Nếu còn ở Băng Toản, cũng không tới phiên cô ta xuất đạo, đúng không?”
Lâm Tố Tâm ăn thật sự ngon miệng, còn Phùng Tư Tư lại không có ăn gì, chỉ nhấp cốc nước trái cây, vừa uống vừa nói: “Nếu như mấy người Từ tổng nhìn lầm thì sao? Có lẽ hiện giờ họ đang hối hận đã chọn mình làm đội trưởng á.”
Lâm Tố Tâm không ngờ Phùng Tư Tư lại bi quan đến vậy. Cô ngạc nhiên hỏi: “Sao có thể như thế chứ? Mình tin vào ánh mắt của Từ tổng, sẽ không nhìn sai. Cậu có tiềm lực như vậy, phải tin tưởng chính mình chứ. Mình thấy, cậu là bởi vì sắp xuất đạo nên có chút khẩn trương, mới có thể lo lắng như vậy. Sau này cũng đừng lên tập luyện quá muộn như vậy nữa.”
Phùng Tư Tư trầm mặc một lát rồi nói: “Không phải đơn giản như cậu nghĩ đâu.”