Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Minh Tuyên giật mình, rốt cuộc đã hiểu ra anh bị cô nhóc nhà mình lừa gạt.
Hạ Minh Tuyên giật giật cánh tay thì phát hiện ra cái còng này rất tốt, chính xác đã còng chặt anh vào thành giường, căn bản không thể giật đứt được.
Lâm Tố Tâm mỉm cười ngọt ngào nhìn anh, nhưng mà cô không có khép tà áo lại, ngược lại còn cố tình ưỡn người về phía trước, khiến cho Hạ Minh Tuyên còn nhìn thấy rõ hơn.
Hạ Minh Tuyên miệng khô lưỡi khát, cảm thấy m.á.u mũi của mình sắp chảy ra.
Cô nhóc này sao biết chơi cái trò phạm quy như vậy chứ? Từ lúc nào cô đã học được cái cách quyến rũ người khác như vậy?
Lâm Tố Tâm nhìn Hạ Minh Tuyên bị trói chặt vào thành giường, ánh mắt thì đang dán chặt trên người thì mình cong môi. Hừ, vì hôm nay, cô đã phải nghiên cứu rất nhiều tài liệu cấm… hơn nữa, vì không muốn bị người đàn ông này phát giác, cô đã phải download trên điện thoại của Phùng Tư Tư.
Hy vọng, Phùng Tư Tư không vì những video không lành mạnh này mà bị bắt giữ.
Lâm Tố Tâm nhân lúc Hạ Minh Tuyên còn đang sững sờ, vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh, ngồi lên người anh, cẩn thận mà tránh vị trí bị thương của anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4542-dung-trach-em-tan-nhan.html.]
Hạ Minh Tuyên nuốt nước bọt, rất vất vả mới có thể lấy lại tinh thần. “Tố Tâm, em… em muốn làm cái gì?”
Lâm Tố Tâm chớp chớp mắt, vẻ mặt vô cùng thuần khiết vô tội. Cô mỉm cười nói: “Nào có làm gì đâu a, người ta nhớ anh đó.”
Hạ Minh Tuyên cảm nhận được cơn nóng trong người đang bốc lên, nhưng anh vừa mới giật mình thì cái còng tay đã khiến anh thanh tỉnh lại một chút, cũng ý thức được là Lâm Tố Tâm cố tình giả say để dụ anh xuất hiện.
Chuyện này, ngọn nguồn không khó đoán. Mới rồi anh bị cô nhóc này giả vờ hôn mê mới không đề phòng, hiện giờ nhớ lại liền hiểu rõ.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên nhíu mày nói: “Em giả say? Vì sao lại làm vậy? Em biết anh hôm nay sẽ tới đây? Em làm sao để biết được chuyện này? Em có biết anh lo lắng cho em thế nào không? Em vừa rồi… phòng không có vào, còn nằm ở cửa, có bao nhiêu nguy hiểm em có biết không? Là vì muốn dụ anh xuất hiện sao?”
Nghe được những lời chất vấn này của Hạ Minh Tuyên, vẻ mặt Lâm Tố Tâm lạnh lại, cong miệng nói: “Được a, anh còn không biết xấu hổ mà mắng em? Người tức giận phải là em mới đúng. Anh nói xem, anh vì sao phải trốn đi, không chịu gặp em, còn nói… còn nói muốn chia tay với em?”
Hạ Minh Tuyên rùng mình. Anh chợt nhớ tới là bản thân muốn duy trì khoảng cách với Lâm Tố Tâm, nhưng không biết vì sao lại thế này, vừa nhìn thấy cô lập tức quên hết mọi việc.
Anh lạnh mắt nói: “Không có vì cái gì, anh chính là muốn... với em…” Hạ Minh Tuyên híp mắt. Anh không thể nói được hai từ “chia tay”, đành phải nói: “Anh không muốn ở cùng em, được chưa?”