Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Động tác của Hạ Minh Tuyên ngừng lại, toàn thân cứng đờ. Lâm Tố Tâm đang vô cùng ngoan ngoãn mà ôm lấy cổ anh, nếu không phải tiếng chuông di động này đánh thức, anh đã…
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên nhíu mày, buông Lâm Tố Tâm ra, nhận điện thoại.
Giọng của Phó Tử Khâm vang lên bên tai: “Tam thiếu gia, ngài không có việc gì chứ?”
Hạ Minh Tuyên chậm rãi điều hòa hơi thở, anh nói: “Không có việc gì, 20 phút nữa tôi sẽ xuống.”
Anh đặt điện thoại sang một bên, quay đầu nhìn con thỏ nhỏ cả người đều phiếm hồng, cúi đầu hôn lên má cô, chuẩn bị đứng dậy.
Lâm Tố Tâm hai mắt vẫn nhắm chặt, lén nghe Phó Tử Khâm nói chuyện với anh.
Vừa rồi, lúc âm thanh điện thoại vang lên, chính là đoạn nhạc cô đã viết khi tham gia cuộc thi hàng năm ở Băng Toản, là tác phẩm ưng ý nhất của cô. Nhưng mà, hình như cô chưa từng cho Hạ Minh Tuyên nghe qua, cũng không biết anh nghe ở chỗ nào, lại còn lấy ra làm nhạc chuông điện thoại.
Xem ra, biểu hiện trước kia người đàn ông này cũng không có như vậy, không có hứng thú với âm nhạc của cô, nhưng kỳ thực anh vẫn là luôn chú ý tới từng bước đi của cô.
Lâm Tố Tâm mới vui được một chút thì nghe thấy Hạ Minh Tuyên nói sẽ đi ngay, sau đó lại nhận được một nụ hôn chúc ngủ ngon của anh, liền hiểu ra Hạ Minh Tuyên muốn đi rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4541-dung-trach-em-tan-nhan.html.]
Lâm Tố Tâm vừa cảm thấy đau lòng lại nổi giận.
Cô phí tâm phí sức là lên kế hoạch, còn tận tâm quyến rũ anh, thậm chí còn chủ động cởi quần áo nhào tới, từ trước tới giờ cô chưa có làm qua những việc xấu hổ như vậy đâu.
Kết quả thì sao? Người đàn ông này ở thời khắc mấu chốt có thể khống chế bản thân, không bị cô quyến rũ đến thần hồn điên đảo, mất hết lý trí. Chuyện này quả thực là một sự phỉ bang với mị lực của cô a.
Được.
Anh rượu mời không uống thì đừng trách em tàn nhẫn độc ác.
Lâm Tố Tâm quyết định xong, thừa dịp Hạ Minh Tuyên đứng dậy thì mở to mắt, dùng sức đá vào đùi phải bị thương của anh.
Hạ Minh Tuyên căn bản không thể ngờ được, cô gái vừa rồi vẫn luôn ý thức không rõ, hơn nữa bị anh hôn đến thần hồn điên đảo, sao lại có thể đột nhiên đá vào chân anh?
Anh nhìn thấy Lâm Tố Tâm mở mắt thì lắp bắp kinh ngạc, đang còn nghĩ làm sao để lừa cô thì lại cảm thấy đùi phải đau nhức. Anh vốn dĩ đứng thẳng cũng không vững, bị đá một cái thì hoàn toàn không còn cách nào, ngã xuống giường.
Lúc này, hành động của Lâm Tố Tâm nhanh kinh người, tiềm lực toàn thân kịch phát, các hành động của cô vô cùng nhuần nhuyễn, thuần thục.
Cô quyết đoán nghiêng người, từ đầu giường lôi ra một cái còng tay, thừa dịp Hạ Minh Tuyên ngã xuống thì đã nhanh tay lẹ mắt bấm còng lên cổ tay anh.
Cái còng tay phát ra tiếng kêu lạnh lùng. Lúc Hạ Minh Tuyên nhận ra thì đã thấy hai tay mình đã bị còng ở đầu giường. Mà con thỏ con vừa rồi vẻ mặt mờ mịt vì say rượu giờ đã ngồi dậy, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào mặt anh, ánh mắt vô cùng trong sáng, không có chút dấu vết nào của say rượu.