Đầu tiên Từ Tiêu Ý nhíu mày, không ngờ Lâm Tố Tâm lại nói đến ca khúc, anh ta hỏi chuyện khác cơ.
Nhưng mà sau khi nghe Lâm Tố Tâm nói mấy câu đó xong, anh ta càng nghe lại càng nghiêm túc.
Đợi cô nói xong, Từ Tiêu Ý nói: “Cô cảm thấy bài hát này không thích hợp với họ? Phải điều chỉnh như thế nào?”
Lúc này Lâm Tố Tâm mới nhận ra mình “vượt quá chức phận” quá. Đây rõ ràng là công ty của người ta, nghệ sĩ của người ta, lúc cô còn ở Băng Toản thì còn có thể nói là một thành viên trong công ty chứ bây giờ cô chỉ là khách thôi, kết quả lại nói ra như thế, khoa tay múa chân với bài hát mà người ta cực khổ viết ra, đúng là quá bất lịch sự.
Cô vội vàng nói: “Cái đó, sếp Từ, tôi không có ý gì khác đâu, tôi chỉ tùy tiện nói một chút…anh cũng biết tôi học soạn nhạc không đến hai năm, thật sự không hiểu biết nhiều lắm, chỉ thích nói mò thôi…”
Từ Tiêu Ý lắc đầu, nói: “Không sao, cô không cần khiêm tốn, thật ra cô vẫn luôn là người cực kỳ có năng khiếu trong lĩnh vực sáng tác. Vấn đề cô nói tôi đã chú ý đến từ sớm rồi, phong cách của tôi không hợp với họ, tôi đã cố gắng điều chỉnh rất nhiều lần rồi nhưng vẫn có rất nhiều chỗ không hài lòng lắm. Cô có thể nói ra suy nghĩ của mình một cách tường tận, chính là đang giúp tôi rất nhiều đấy”.
Lâm Tố Tâm được anh ta khen thì hơi đỏ mặt, thẳng thắn nói ra hết tất cả suy nghĩ của mình.
Mê Truyện Dịch
Hai người thảo luận rất lâu trong phòng theo dõi, gần như quên cả chuyện ăn cơm, cho đến khi điện thoại di động của Lâm Tố Tâm đột ngột vang lên, cô mới nhận ra mấy người họ đã rời đi rồi.
Lâm Tố Tâm nhanh chóng đứng lên, nói: “Sếp Từ, Phùng Tư Tư đang tìm tôi, tôi đi trước nhé?”
Từ Tiêu Ý gật đầu, nói: “Hai đầu chiều bắt đầu ghi hình quá trình ra mắt của họ, cô phải đến đúng giờ đấy”.
Lâm Tố Tâm đồng ý rồi rời đi.
Phùng Tư Tư đã chờ cô rất lâu dưới lầu rồi, thấy cô lại đi ra từ phòng thu âm, cô ấy kinh ngạc mở to hai mắt, nói: “Ấy? Cậu vừa đi ra từ phòng thu âm sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4392-khong-biet-la-ai.html.]
Lâm Tố Tâm gật đầu, nói ra chuyện vừa rồi cô và Từ Tiêu Ý chạm mặt nhau.
Phùng Tư Tư kéo tay áo cô, nói: “Cậu đã nghe chúng mình hát rồi sao? Cậu cảm thấy mình hát thế nào? Có phải tốt hơn trước đây nhiều không? Cậu nói xem chúng mình có khả năng nổi tiếng không? Gần đây áp lực rất lớn, mình rất sợ đĩa đơn của chúng mình không bán được!”
Lâm Tố Tâm vội vàng trấn an cô ấy một phen.
Hai người cơm nước xong thì chạy đi quay video.
Video ra mắt này là một thứ vô cùng không nghiêm túc, nó chủ yếu dùng để làm nổi bật khía cạnh sinh động và thân thiện của các nghệ sĩ mới, nhân viên làm phim cũng không dùng máy quay chuyên nghiệp mà trực tiếp lấy máy quay DV đứng quay bên cạnh, còn bảo tất cả mọi người biểu hiện thoải mái một chút, tốt nhất là giả vờ như không có người đang quay.
Mấy người Phùng Tư Tư quay một đoạn trước, rất nhanh là đến phiên bạn bè ra sân.
Là bạn thân của nhóm trưởng Phùng Tư Tư, Lâm Tố Tâm ra trận đầu tiên, vừa rồi cô đã suy nghĩ xong những gì cần nói rồi, trong lòng đã có dự tính mà đi tới, hắng giọng đang định mở miệng thì bỗng nhiên, Từ Tiêu Ý đang khoanh tay đứng bên cạnh, nãy giờ quan sát mọi người không nói một lời nào, lại ho khan một tiếng.
“Dừng chút đã!”.
Nhân viên công tác nhanh chóng dừng lại, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn anh ta, chờ nghe tổng giám đốc phân phó.
Từ Tiêu Ý lấy từ trong túi ra một cái kính râm, ném vào lòng Lâm Tố Tâm, nói: “Đeo cái này vào!”.
Lâm Tố Tâm chớp mắt nhìn, khó hiểu nói: “Vì sao?”
Từ Tiêu Ý bình tĩnh nói: “Cô mà không đeo vào, lên video người ta lại chẳng phân biệt được rốt cuộc ai mới là nghệ sĩ sắp ra mắt đấy”.