Cậu hai Hạ gật đầu, nói: “Người của tôi đã truyền tin tức tới, nói thằng ba đã giận điên lên rồi, toàn bộ nhân lực trong cục tình báo đều bị công ta huy động tìm người hết, hầu hết tất cả lực lượng bên cạnh cậu ta đều được sử dụng hết. Đúng rồi, rốt cuộc cậu đã làm cái gì mà có thể khiến thằng ba tức giận như thế? Nghe nói cậu ta đập cả phòng làm việc, từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng nghe nói cậu ta như thế bao giờ đâu đấy”.
Kỳ Vân Triệt cười nói: “À, không có gì, em chỉ cho anh ta xem mấy tấm hình thôi ấy mà”.
“Hình?”
“Ừm”. Kỳ Vân Triệt đưa điện thoại di động cho Hạ Minh Phách, đồng thời cười nói: “Lúc đó Hạ Tam chẳng đáp lại em một câu nào, em còn tưởng rằng anh ta không để ý đến chuyện sống c.h.ế.t của người phụ nữ này nữa chứ, không ngờ anh ta chỉ giả vờ giả vịt trước mắt em mà thôi, suýt nữa thì bị anh ta lừa rồi”.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Phách cúi đầu lướt nhìn từng tấm ảnh, vẻ mặt lại trở nên hơi nghiêm trọng.
“Cậu thế mà lại chụp hình cái kiểu này, còn gửi cho cậu ta xem?”
Kỳ Vân Triệt nói: “Đúng vậy, em biết người nhà họ Hạ các anh thanh cao, chướng mắt mấy cái thủ đoạn như vậy, nhưng mà, biện pháp này vẫn hữu hiệu nhất, anh xem, không phải Hạ Tam đã tức muốn chết, làm ra chuyện quá khích rồi đó sao?”
Cậu hai Hạ khẽ nhíu mày, nói: “Không phải, cậu không hiểu thằng ba đâu, cậu ta không phải loại người lúc nóng giận là không có quy tắc. Cậu ta càng tức giận, ngược lại đầu óc càng tỉnh táo, còn chưa từng vì thế mà phạm sai lầm. Nhưng mà, nếu cậu thật sự chọc tức cậu ta, cậu ta sẽ trở nên rất đáng sợ…”
Kỳ Vân Triệt sửng sốt, nói: “Anh có ý gì?”
Hạ Minh Phách vỗ vai anh ta một cái, nói: “Ý của tôi là, từ giờ trở đi, tốt nhất cậu nên xốc lại tinh thần trăm phần trăm đi, cẩn thận sắp xếp, hơn nữa nhất định phải canh giữ con tin cho tốt. Nếu không…một khi sự tình có biến đổi, sự trả thù của thằng ba có thể hung ác tàn nhẫn hơn trạng thái bình thường của cậu ta gấp trăm lần đấy, cậu sẽ không muốn trả nghiệm điều đó đâu”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4222-cau-ta-da-chay-toi.html.]
Kỳ Vân Triệt không vui nói: “Chờ thêm mấy ngày nữa, Hạ Minh Tuyên sẽ biến thành một phế vật không còn đồng nào, anh ta còn có thể làm gì được em? Anh hai Hạ, anh nói như thế, lẽ nào anh thấy kế hoạch của chúng ta không có khả năng thành công sao? Anh sợ anh ta sao?”
Hạ Minh Phách lạnh nhạt nói: “Đây không phải là vấn đề sợ hay không sợ, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu một tiếng, cái chúng ta cần chỉ là tài sản của nhà họ Hạ, đừng gây thêm rắc rối, nếu cậu muốn có được thứ gì khác, tốt nhất vẫn nên chờ chuyện này kết thúc đã rồi nói…”
Kỳ Vân Triệt quay đầu nhìn anh ta, đáy lòng chùng xuống.
Hạ Minh Phách nói như thế, chẳng lẽ đã nhìn ra được cái gì rồi sao?
Ngay cả chính anh ta cũng không biết mình muốn thứ gì khác, sao Hạ Minh Phách lại biết được?
…
Sau khi hai người đàn ông đó rời khỏi, Lâm Tố Tâm bị bỏ lại một mình trong phòng, các vệ sĩ thi hành nhiệm vụ ở cửa đã thay đổi mấy lượt, nhưng số người chưa từng ít hơn bốn.
Sau đó, Kỳ Vân Triệt và Hạ Minh Phách cũng chưa từng xuất hiện lại nữa.
Căn phòng này không có cửa sổ, Lâm Tố Tâm không thể nhìn thấy sự thay đổi ngày hay đêm ở bên ngoài, nhưng mỗi lúc đến giờ cơm thì đều sẽ có người làm nữ vội vàng tới đưa cơm cho cô, cho nên, dựa vào đó cô có thể ước lượng được thời gian một cách đại khái.
Sau khoảng ba ngày, cô rốt cuộc cũng được dẫn ra khỏi căn phòng này.