Phần phía sau tai rất nhạy cảm của Lâm Tố Tâm bị Hạ Minh Tuyên hôn, lập tức đỏ lên.
Nhưng cô nhếch môi, không nói gì mà vươn tay cầm lấy tập tài liệu trên bàn, lấy bản hợp đồng ở trong đó ra xem.
Hạ Minh Tuyên vừa nhìn thấy những dòng chữ trên bản hợp đồng, sắc mặt liền có chút thay đổi.
Lâm Tố Tâm lại không quan tâm đến biểu cảm của anh, cô chỉ cầm bản hợp đồng, lắc qua lắc lại trước mặt Hạ Minh Tuyên, nói: “Hợp đồng mới của Phùng Tư Tư đã đến tay cậu ấy rồi này, hợp đồng mới của em đâu? Công ty chuẩn bị sắp xếp cho em thế nào rồi?”
Trong lòng Hạ Minh Tuyên nghĩ lại, nói: “Chuyện này… Anh vẫn chưa thương lượng với người của Giải trí Băng Toản.”
Lâm Tố Tâm vừa nghe thấy vậy liền bỏ bản hợp đồng xuống, quay người lại nhìn Hạ Minh Tuyên. Thân hình của người đàn ông này cao lớn, cô chỉ đứng đến vai của anh. Lúc này, anh hơi cúi đầu xuống, nhìn người con gái nhỏ bé trong lòng mình, sắc mặt không thay đổi.
Mê Truyện Dịch
Người ngoài có thể thấy anh là một người phi thường, nhưng bây giờ Lâm Tố Tâm đã rất hiểu anh, cô biết trong lòng anh là một người láu cá.
Thế là Lâm Tố Tâm nói: “Không phải lần trước anh đã đến Giải trí Băng Toản sao? Anh còn ở lại đó cả một buổi chiều. Giám đốc Từ, tổng giám đốc Phương, anh đều nói chuyện riêng với họ rồi thế mà chuyện nhỏ như thế này anh vẫn chưa có kết quả sao?”
Hạ Minh Tuyên dỗ dành, vuốt ve gò má của cô, nói: “Bảo bối, tại sao em muốn làm ca sĩ đến vậy? Trong di chúc của dì Đàm cũng nói rồi, dì không muốn em vào Giải trí Băng Toản, em nghe mọi người không phải là tốt sao? Kể cả em nghĩ rằng anh muốn hại em, nhưng không lẽ mẹ em lại hại em sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3671-em-tro-nen-thong-minh-tu-luc-nao-vay.html.]
Lúc này Lâm Tố Tâm mới nghĩ ra. Vừa nãy cô cảm thấy hình như bản thân đã bỏ sót chuyện gì đó. Dù lời giải thích của Hạ Minh Tuyên nghe rất hợp tình hợp lý nhưng điều này nhiều lắm chỉ có thể giải thích vì sao anh lại ngăn cô làm ca sĩ.
Nhưng rõ ràng là Hạ Minh Tuyên đã cố né tránh câu hỏi “Sau này làm như thế nào?”. Sau khi làm Lâm Tố Tâm cảm động đến rơi nước mắt, anh liền chuyển chủ đề qua việc chuyển cô về khu biệt thự, để đến lúc lối suy nghĩ của cô bị anh dắt mũi rồi cô liền không nhớ ra mình phải hỏi đến cùng câu hỏi quan trọng nhất.
Dù gì thì mặc dù câu hỏi quan trọng là tại sao Hạ Minh Tuyên lại không cho cô làm ca sĩ, nhưng không biết thì cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống bình thường của cô. Hạ Minh Tuyên có phải là định gắng sức cho sự nghiệp âm nhạc của cô, để cô được ra mắt đúng như thủ tục bình thường, đây mới là những câu hỏi quan trọng, thật sự liên quan đến sự phát triển trong tương lai của cô.
Nhìn thái độ lúc này của Hạ Minh Tuyên, rõ ràng là anh cố ý.
Khiến cô nghe lời anh, không phải là vẫn có ý muốn ngăn cản chuyện ra mắt của cô sao?
Suy cho cùng thì hôm nay anh chạy đến đây giải thích một đống chuyện, dỗ ngon dỗ ngọt cô, thể hiện như thể anh biết mình không đúng, trưng ra bộ dạng đã biết lỗi sai của mình, nhưng nói trắng ra, anh vốn dĩ không có ý định thay đổi, chỉ định dùng những lời lẽ mềm dẻo trên đầu môi để lừa dối cô mà thôi.
Lúc này Lâm Tố Tâm mới thực sự nổi giận, sắc mặt cô trở nên xám xịt.
Khi cô mở miệng, mọi từ ngữ đều toát lên sự run rẩy: “Anh…vậy mà anh lại vẫn muốn lừa em sao? Rốt cuộc thì lời nói nào của anh là thật? Tại sao lần nào anh cũng như vậy?”
Hạ Minh Tuyên nhìn thấy cô tức giận như vậy, trong lòng có chút nhói đau, nhưng anh vẫn biện minh, nói: “Bảo bối, anh đâu có lừa em? Sao anh nỡ lừa em chứ? Em cũng không thể để anh oan uổng như vậy được đúng không?”
Lâm Tố Tâm dùng lực đẩy anh ra, nói: “Vậy tại sao anh lại giấu em chuyện công ty? Vốn dĩ là anh không muốn em ra mắt đúng không? Vậy nên lúc nãy anh mới cố lảng tránh câu hỏi này, muốn lừa đưa em về nhà trước!”