Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 357:2 Đừng có không nói chuyện với tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:14:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù cô không khách khí cãi lại lời anh, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Lâm Tố Tâm để ý tới anh trong mấy ngày nay, Hạ Minh Tuyên liền vui mừng, trực tiếp đứng dậy đi đến bên cạnh cô, vây cô giữa mình và lưng ghế.

“Bé cưng, ngoan, em để ý tới tôi rồi hả? Em đừng có không nói chuyện với tôi như vậy, nếu em không vui, mắng tôi cũng được, đánh tôi cũng không sao. Nếu giận ngày đó tôi không dịu dàng với em, tôi cũng có thế phục vụ em ở trên giường thật tốt …”

Đây đúng là “miệng chó không mọc được ngà voi”*, hai người đều cãi nhau, anh còn có thể nói lời không biết xấu hổ như vậy.

Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn anh, giơ tay bịt miệng anh lại.

Hạ Minh Tuyên vội nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đặt lên môi khẽ hôn: “Được rồi, tôi không nói nữa. Tóm lại, bây giờ em không tha thứ cho tôi cũng không sao, tôi sẽ từ từ làm cho em hiểu rõ tấm lòng của tôi. Mấy ngày này tôi không ở nhà, em nhất định phải ngoan ngoãn, chăm sóc tốt cho mình, có được không?”

Lâm Tố Tâm mếu máo, lại phớt lờ anh.

Hạ Minh Tuyên cũng không tức giận, dù sao Lâm Tố Tâm bằng lòng nói với anh một câu, thì có thể nói với anh một trăm câu, chẳng qua là vấn đề thời gian, trước khi rời đi có thể tiến triển như vậy, anh đã rất hài lòng rồi.

Anh tự nói tự nghe dặn dò Lâm Tố Tâm một đống “việc lưu ý khi ở nhà”, mới thả chú thỏ nhà mình về phòng nghỉ ngơi.

Mê Truyện Dịch

Lâm Tố Tâm đi đến gần cửa, quay đầu nhìn người đàn ông luôn đi phía sau mình, cúi đầu do dự một lúc, khẽ nói: “Ngày mai anh ra ngoài…đi đường cẩn thận.”

Hạ Minh Tuyên nhìn Lâm Tố Tâm cúi đầu, đôi mắt to long lanh sáng ngời kia xuyên qua hàng mi dài rũ xuống, quan sát mình từ dưới lên trên, trong lòng chợt nóng lên, nhịn không được hôn một cái lên má cô.

“Bé cưng, ngủ ngon nhé!”

“Rầm” một tiếng, Hạ Minh Tuyên bị chú thỏ nhà mình đuổi ra khỏi cửa, cửa phòng bị dùng sức đóng sầm, suýt chút nữa cái đụng lệch cái mũi thẳng tắp của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3572-dung-co-khong-noi-chuyen-voi-toi.html.]

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Hạ Minh Tuyên ngồi trên máy bay tư nhân rời đi, Lâm Tố Tâm không thức dậy tiễn anh.

Chẳng qua, cậu ba nhà họ Hạ cũng không nói gì, chỉ đứng ở cổng biệt thự, ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ phòng ngủ của Lâm Tố Tâm.

Phía sau chiếc rèm cửa sổ tơ tằm màu trắng, một bóng người mảnh khảnh chợt lướt qua.

Hạ Minh Tuyên mỉm cười, yên tâm xoay người rời đi.

Nhưng anh nằm mơ cũng không ngờ tới, vào đêm anh rời khỏi Thành phố Thiên Hải, Lâm Tố Tâm đã dọn ra khỏi biệt thự nhà họ Hạ.

Vì sợ bị cấp dưới của Hạ Minh Tuyên phát hiện ngăn cản, lúc ra ngoài đi học Lâm Tố Tâm chỉ bỏ máy tính xách tay vào cặp sách, ngoài ra, thu xếp vài bộ quần áo, rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Vì đang là mùa hè, mấy chiếc váy mỏng cũng không chiếm bao nhiêu chỗ, cho nên ngay cả quản gia Tiền và Phó Tử Quan cũng không nhìn ra ý trốn ra khỏi nhà của cô.

Đến lúc tan học, Lâm Tố Tâm viện cớ muốn đi đến chỗ Phùng Tư Tư chơi, đi theo cô ấy về ký túc xá, bỏ balo xuống, nhất quyết ở lại chỗ Phùng Tư Tư không đi.

Phùng Tư Tư ngạc nhiên nhìn cô, nói: “Cậu…sao đột nhiên cậu muốn ở lại chỗ này của tụi mình? Chẳng lẽ giữa cậu và cậu ba nhà họ Hạ thật sự có chuyện rồi? Hôm qua mình đã cảm thấy kỳ lạ rồi, sao anh ta đến đón cậu, còn cậu lại trốn đi?”

Lâm Tố Tâm thở dài, nói: “Chuyện dài lắm, dù sao mình phải ở lại đây một thời gian, cậu nói xem cậu có cho mình ở lại không!”

“Cho ở, cho ở. Cậu muốn ở đương nhiên có thể, dù sao chỗ này vốn là một phòng ba người, sau khi cậu dọn ra ngoài, nhóm quản lý ký túc xá cũng không sắp xếp người vào ở nữa, hoàn toàn có thể ở được, hơn nữa mấy ngày nay Hiểu Đình cũng không ở đây, mình ở một mình đang cảm thấy buồn chán đây này.”

Phùng Tư Tư bày tỏ thái độ xong, lại dè dặt hỏi: “Nhưng cậu cũng phải nói cho mình biết, rốt cuộc vì sao cậu phải sang đây ở vậy?”

*Thành ngữ: ý chỉ kẻ xấu không thể nói lời tử tế.

Loading...