Từ Tiêu Ý nhíu mày, không nghĩ tới, lời anh ta cùng Lâm Tố Tâm lén nói, cũng bị Hạ Minh Tuyên biết được, lúc này muốn chống chế cũng không nói được.
Anh ta liền dứt khoát gật đầu, nói :“Không sai, xác thật là tôi nói cho cô ấy. Mục đích của tôi rất đơn giản, Lâm Tố Tâm có thực lực để trở thành diva, cô ấy làm ca sĩ mới là thích hợp nhất,một cô gái tài năng như cô ấy, tôi tìm nhiều năm như vậy chỉ thấy mỗi mình cô, anh không cho cô ấy trở thành ca sĩ, là đang hại cô ấy!”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên mặt không biểu cảm mà trừng mặt mình anh ta, đáy mắt đã ẩn ẩn tức giận, anh dựa lưng vào ghế, lạnh lùng nói :“Giám đốc Từ, anh là đang dạy dỗ tôi sao?”
Từ Tiêu Ý không kiêu ngạo không siểm nịnh mà nói :“Tôi không có dạy ai cả, tôi chỉ là nói ra cái nhìn của chính mình mà thôi. Cô ấy thật sự rất xuất sắc. Tôi không biết giữa hai người có quan hệ như thế nào, nhưng mà, xuất phát từ góc nhìn của mình, Lâm Tố Tâm nên làm ca sĩ.”
Giọng nói của Hạ Minh Tuyên như vừa vớt ra từ hầm băng :“Nữ nhân của tôi nên làm cái gì, trong lòng tôi tự hiểu rõ, còn chưa tới phiên anh khoa tay múa chân!”
Nếu đổi thành đám người Giang Dịch Lâm, nghe được thanh âm lạnh băng của Hạ tam thiếu, liền biết anh đang tức giận, phỏng chừng đã sớm bị dọa đến mức ứa ra mồ hôi lạnh, nhưng Từ Tiêu Ý lại không bị anh dọa sợ.
Bất quá, anh ta cũng biết, việc thuyết phục Hạ tam thiếu lúc anh đang nổi giận là hoàn toàn vô dụng, nên anh ta mím môi không nói tiếp.
Hạ Minh Tuyên đem danh sách nhặt trở về, cầm bút máy trên bàn, gạch đi tên của Lâm Tố Tâm.
Sau đó, anh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Từ Tiêu Ý,trực tiếp gọi điện thoại cho Phương Ngải Lâm.
“Giám đốc Phương, đem danh sách này gửi đi.”
Phương Ngải Lâm nhìn cái tên bị gạch đen ở trong danh sách, lại nhìn thoáng qua Từ Tiêu Ý ở bên cạnh không nói lời nào, trong lòng nghi hoặc không thôi, vì sao Lâm Tố Tâm lại bị gạch khỏi danh sách ra mắt?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3492-anh-khong-hieu-lam-to-tam.html.]
Hạ Minh Tuyên liếc nhìn cô ấy một cái, nói :“Cô còn thắc mắc cái gì?”
Phương Ngải Lâm vội vàng nói :“Không có, ngày mai tôi liền ohats danh sách xuống.”
Hạ Minh Tuyên nói :“Hiện tại liền phát, lập tức đem danh sách phát trên web chính thức,mười phút nữa tôi muốn nhìn thấy kết quả.
Phương Ngải Lâm đành phải gật đầu :“Vâng, đã biết, tôi lập tức đi làm!”
Tuy nhiên, ngay khi cô cầm danh sách chuẩn bị rời đi, Từ Tiêu Ý bỗng nhiên đứng dậy, ngăn cản cô.
“Chờ một chút, Hạ tam thiếu, không cần hấp tấp như vậy.” Từ Tiêu Ý nhíu mày :“Sự việc của Lâm Tố Tâm,anh vẫn nên suy xét một chút đi, tôi nơi này có một chút tài liệu về Lâm Tố Tâm, có lẽ anh sẽ có hứng thú nhìn một chút, sau khi xem qua, có khả năng anh sẽ có suy nghĩ khác.”
Hạ Minh Tuyên vào mặt nam nhân trước mặt, phát hiện ra trên người anh ta có một loại khí chất mà anh không có đó là khí chất của nghệ thuật gia, cảm giác tựa hồ anh ta và Lâm Tố Tâm mới là cùng một loại người. Lại nghĩ đến lúc trước Từ Tiêu Ý luôn miệng nói anh không hiểu Lâm Tố Tâm, anh cảm thấy bực bội, nhìn Từ Tiêu Ý càng không vừa mắt.
Anh không hiểu Lâm Tố Tâm, chẳng lẽ Từ Tiêu Ý hiểu? Họ Từ anh ta tính là thứ gì?
Hạ Minh Tuyên thanh âm bỗng nhiên trầm xuống, nói :“Tôi quản nữ nhân của tôi, cũng anh có quan hệ gì? Ngay cả mệnh lệnh của tôi cũng không nghe, là không muốn làm?
Câu nói sau là nói với Phương Ngải Lâm.
Quả nhiên, Phương Ngải Lâm nghe thấy lời này, liền không dám chần chừ nữa, lanh lẹ cầm lấy danh sách, xoay người ra khỏi phòng.