Lâm Tố Tâm ngẩn người, không ngờ rằng tam thiếu gia Hạ lại đặc biệt vì mình mà về. Thấy gần đây anh nghỉ ngơi không tốt, hiếm có khi rảnh rỗi cũng không có thời gian ngủ bù, lại bay về thăm cô...
Chiếc xe dừng trước tòa nhà dạy học, Lâm Tố Tâm định xuống xe lại bị Hạ Minh Tuyên đè xuống: "Đừng nóng vội."
Anh cười cười, từ bên kia xuống xe, vòng qua tự mình mở cửa xe cho cô.
Lâm Tố Tâm ló đầu nhìn ra ngoài cửa xe, ở cổng của tòa nhà giảng dạy mười phút trước khi bắt đầu giờ học đều là học sinh đi lại, tam thiếu gia Hạ ra sân đã khiến mọi người vây xem.
Bifnnh thường cô rất không thích tam thiếu gia Hạ làm màu như vậy nhưng hôm nay nghĩ đến anh cố ý vội về thăm cô...
Lâm Tố Tâm đưa tay ra để Hạ Minh Tuyên nắm tay cô xuống xe.
Hạ Minh Tuyên kéo cô lên, đưa cô đến cửa phòng học mới ôm cô một chút, cúi đầu hôn lên trán cô, nói: "Anh phải đi rồi, em nhất định phải ngoan ngoãn một chút có biết không? Đừng để anh phải lo lắng, nhé?"
Lâm Tố Tâm gật đầu: "Vâng, anh cũng phải chú ý nghỉ ngơi, dưới mắt anh có quầng thâm rồi đó, như thế sẽ không đẹp trai nữa."
Hạ Minh Tuyên nói: "Anh đi đây?"
Lâm Tố Tâm vẫy vẫy tay về phía anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3242-the-hien-tinh-cam.html.]
Hạ Minh Tuyên nhìn không được hôn lên khóe môi cô rồi đôi chân dài mới bước đi.
Lâm Tố Tâm nhìn anhđi rồi mới quay lại phòng học, lại phát hiện tất cả mọi người đang sững sờ nhìn cô, cả phòng học đều lắng ngắt như tờ.
Choán váng, bọn họ quên mất đang ở nơi công cộng, show ân ái cái gì chứ, hình như không thích hợp lắm...
Đến tận khi giáo viên bước vào, sự im lặng trong phòng học đột nhiên bị phá vỡ, phòng học vốn đã yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào. Giáo viên chủ nhiệm nhiều lần nói 'Im lặng một chút' thì âm thanh mới nhỏ đi nhưng vẫn không ngừng có người xì xào bàn tán.
Sau giờ học, Phùng Tư Tư không nhịn được chạy tới nói: "Mình thài, Tố Tâm, hôm nay cậu thật sự.... Quá..." Cô ấy 'Quá' một lúc cũng không thể tìm ra được một từ hình dung được rung động trong lòng, đành phải nói: "Cậu cố ý kích thích cẩu độc thân mình như vậy sao? Còn show ân ái với tam thiếu gia Hạ ở cửa phòng học!"
Khóe miệng Lâm Tố Tâm cơ giật một chút: "Mình không cố ý." Đây không phải là Hạ Minh Tuyên vừa về lại phải đi ngay nên không nhỡ, choáng váng đầu...
Ngón tay Phùng Tư Tư chỉ vào mặt cô, cười hì hì nói: "Ai? Còn không phải cố ý sao, còn hôn nữa nha, mặt xấu hổ. A, ở cổ cậu có gì thế? Rõ ràng là dấu hôn mà, hôm qua lăn giường kịch liệt như vậy sao?"
Lâm Tố Tâm vội vàng che miệng cô, nhìn xung quanh một chút, nỏi nhỏ: "Đừng nói to như vậy chứ!"
Cô có tật giật mình, lại kéo cổ áo sơ mi đồng phục của mình đi.
Mê Truyện Dịch
Phùng Tư Tư nói: "Không sao mà, chẳng phải show ân ái sao. Nhìn cậu và tam thiếu gia Hạ tốt như vậy mình yên tâm rồi. Cậu không biết đấy, lần trước sau khi cậu và tam thiếu gia Hạ tham gia vũ hội, còn có người phía sau nói cậu tự mình dâng lên, tam thiếu gia không để ý đến cậu, cậu cố ý tạo ra lời đồn. Hôm nay nhìn thấy tam thiếu gia Hạ tới thực sự mắt mấy người muốn rớt ra đến nơi, ha ha, buồn cười quá."
Tam thiếu gia Hạ lúc còn học ở trường đúng là vô cùng xa cách. Có vô số cô gái thích anh, nhưng người có thể tiếp cận anh đều là những thiên kim có gia thế tương đương anh.