Dưới ánh đèn lờ mờ người đàn ông mang theo nụ cười xấu xa: "Bảo bối, đã đến lúc phải thể hiện tấm chân tình rồi!”
Chết tiệt! Chẳng lẽ vừa rồi cô hao tâm phí sức an ủi anh cả buổi cũng không tính là thành ý sao?
Lâm Tố Tâm chưa kịp nói gì đã bị nụ hôn nóng bỏng chặn lại.
Con thỏ trắng bị ngã xuống giường.
Sáng ngày hôm sau, lúc Lâm Tố Tâm tỉnh lại, người đàn ông bên cạnh cô vẫn đang ngủ say, khuôn mặt tuấn tú yên bình, nhưng dưới mắt lại là một khoảng thâm đen.
Xem là là anh thực sự mệt mỏi đúng không?
Đầu ngón tay của Lâm Tố Tâm lướt trên sống mũi cao thẳng của anh. Sống mũi của người đàn ông này rất cao, xương lông mày rõ ràng, có đường nét của con lại. Trong nhân tướng học người ta đều nói rằng đàn ông có sống mũi cao có phú quý lạ thường, có thể sẽ có một sự nghiệp lừng lẫy, điều này đã được kiểm chứng trên người tam thiếu gia Hạ.
Nhìn xuống dưới, đường nét cơ n.g.ự.c săn chắc hoàn mỹ nhưng không hề khoa trương, làn d.a.o khỏe mạnh gợi cảm hấp dẫn, nhưng trên da thịt nhẵn bóng lúc này lại in hằn vài vết m.á.u mỏng.
Lâm Tố Tâm duỗi tay ra đón lấy nắng sớm chiếu vào, phát hiện quả nhiên đây là kiệt tác của mình.
Cô ôm chăn ngồi dậy, thở dài.
Đêm qua... Bị tam thiếu gia Hạ sờ sờ cô cũng rất có cảm giác, nghĩ lại hai người đã hẹn hò được một khoảng thời gian rồi, cứ cho sờ mà không cho ăn thì cũng rất khác người cho nên thực ra cô cũng không muốn phản kháng.
Nhưng kết quả là.... Tam thiếu gia Hạ lại tự mình từ bỏ rồi sao??
Người đàn ông này đẩy cô ngã xuống giường, gặm cắn một lúc lâu làm cô không thở nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3241-the-hien-tinh-cam.html.]
Mê Truyện Dịch
Nhưng ngay lúc Lâm Tố Tâm đang suy nghĩ xem có nhắc anh dùng biện pháp an toàn hay không thì người đàn ông này lại tự mình rút lui.
Không phải mọi người đều nói lúc đàn ông tinh trùng lên não thì cái gì cũng không ngăn cản được sao? Vì sao việc đã đến trước mặt mà Hạ Minh Tuyên lại từ bỏ? Rốt cuộc anh không hài lòng về cô ở điểm nào?? Thân hình cô không đẹp sao! Hay là không thích sự thiếu kinh nghiệm của cô!
Lâm Tố Tâm thầm nghĩ cảm thấy quá phiền muộn, cô vất vả lắm mới quyết định phải tấn công người đàn ông này, kết quả lại như vậy, rõ ràng cô cảm thấy thân hình mình không tệ mà?
Cô bực bội trừng mắt nhìn người đàn ông trên giường một chút, nhưng mình thường người đàn ông này ngủ rất nông giấc lúc này lại ngủ rất say, không có dấu hiệu tỉnh giấc nào, khiến cô không còn nơi nào để trút giận.
Nhưng do dù tam thiếu gia Hạ tỉnh dậy thì cô cũng không có mặt mũi để hỏi anh tại sao không... Cái đó cái gì...
Lâm Tố Tâm ủ rũ đi vào phòng tắm vệ sinh.
Đợi đến lúc cô rửa mặt đi ra, phát hiện Hạ Minh Tuyên cũng đã rời giường.
Cô hơi ngạc nhiên: “Anh tỉnh rồi à?”
Htm 'Ừ' một tiếng, cũng không nói ra chính là trong khoảng thời gian này anh bận đến mức không ngủ được, không biết có phải do hôm qua dục vọng được phát tiết ra không hay vì ngủ ở bên cạnh cô mới ngủ rất ngon. Nhưng Lâm Tố Tâm rời khỏi anh thì anh đã tỉnh lại.
Lâm Tố Tâm nhìn anh đeo cà vạt trước gương thì có chút lúng túng phát hiện, hình như hôm qua cô cũng đã cắn vào cổ người đàn ông này. Hình như việc cắn người rất dễ lây lan ...
Ăn sáng xong, Lâm Tố Tâm xách balo lên chuẩn bị đi học, tam thiếu gia Hạ theo cô cùng lên xe.
Lâm Tố Tâm kinh ngạc quay đầu nhìn anh.
Hạ Minh Tuyên chạm vào mặt cô nói: "Anh về gấp thăm em nên sẽ đi ngay, đưa em đi học trước."