Nhưng Hạ Minh Tuyên thế mà lại bị cảm, điều này khiến cô hơi lo lắng, cô do dự một chút mới hỏi: “Anh vẫn ổn chứ? Có phải bị cảm không? Uống thuốc chưa?”
Hạ Minh Tuyên lắc đầu: “Không có gì, chỉ hơi nhiễm lạnh thôi”.
Lúc ăn sáng, thái độ của Hạ Minh Tuyên đối với cô vô cùng bình thường, quả thật quá bình thường, cũng không thấy chiến tranh lạnh hay là có ý định động chân động tay vì chuyện ngày hôm qua.
Cơm nước xong, Hạ Minh Tuyên đưa một tờ giấy cho Lâm Tố Tâm.
Cô ngẩn ra, nhận lấy, đọc, kinh ngạc mở to hai mắt.
Cái này thế mà lại là một bản hợp đồng hẹn hò!
Phiên bản của cậu ba Hạ so với phiên bản của cô ngày hôm qua đúng là cách biệt một trời một vực, nhìn kỹ thì chỉ có hai cái giống nhau.
Một là, yêu cầu hai bên tham gia thỏa thuận duy trì sự trung thành về thể xác và tinh thần đối với đối phương, không được lừa dối đối phương; một cái khác là, đồng ý với điều mà Lâm Tố Tâm nói trước đó, thời gian hẹn hò chính thức là một năm bắt đầu từ ngày hôm qua.
Khi nhìn đến thời gian hẹn hò, ánh mắt Lâm Tố Tâm tối sầm lại. Đây vốn dĩ là thời hạn mà cô đã nói, nhưng nhìn thấy Hạ Minh Tuyên bác bỏ một đống đề nghị của cô, đồng thời không chút do dự chấp nhận thời hạn hẹn hò ngắn ngủi này, vẫn khiến cô đau xót trong lòng.
Lâm Tố Tâm lắc đầu, âm thầm phỉ nhổ chính mình, đã sống lại rồi mà còn mềm yếu như thế, quá vô dụng!
Hạ Minh Tuyên hiển nhiên sẽ không bỏ qua biểu cảm trên mặt cô, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười ác độc, cũng không nói gì.
Lâm Tố Tâm tiếp tục nhìn xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2352-thoi-gian-hen-ho-mot-nam.html.]
Ngoài hai điều trên, những điều khoản khác đều rất khác so với suy nghĩ của cô.
Ví dụ như, hai bên không thể dùng bất cứ hình thức gì để che đậy quan hệ của hai người, nếu gặp phải người quen thì phải công khai giới thiệu đối phương, thừa nhận quan hệ người yêu.
Lại ví dụ như, hai bên không thể ác ý từ chối sự ve vãn của đối phương, nhưng mà, cũng không thể có hành vi ép buộc đối phương quan hệ.
Lâm Tố Tâm nhìn điều khoản này, cau mày nói: “Thế nào gọi là từ chối ác ý?”
Hạ Minh Tuyên cười giải thích: “Giống như em hôm qua, cái đó gọi là từ chối ác ý”.
Lâm Tố Tâm nhìn anh với sắc mặt không mấy thân thiện.
Lâm Tố Tâm nhìn tới nhìn lui, do dự một lúc lâu, cuối cùng nói: “Tôi cảm thấy, chúng ta nên thảo luận lại những điều này một chút đi…”
Hạ Minh Tuyên không kiên nhẫn hừ lạnh một tiếng, nói: “Anh nghĩ không có chỗ nào cần thảo luận cả, em chỉ có hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất, ngoan ngoãn ký tên, và bắt đầu từ bây giờ chúng ta là người yêu, anh sẽ tiến hành theo trình tự bình thường, chờ em thích ứng được với anh, tuyệt đối sẽ không ép buộc em; lựa chọn thứ hai…”
Anh dừng lại một chút, ánh mắt nhìn Lâm Tố Tâm lạnh đến đáng sợ, giọng điệu cũng kèm theo sự uy hiếp:
“Em có thể lựa chọn từ chối ký tên, thế thì từ hôm nay trở đi, em sẽ không thể rời khỏi căn biệt thự này, anh sẽ dạy dỗ em thật tốt, cho đến khi nào em ngoan ngoãn nghe lời, nhận thức rõ ràng ai là người đàn ông của em!”
Mê Truyện Dịch
Lúc Hạ Minh Tuyên sừng sộ lên thì trông rất áp bức, khiến người ta áp lực vô cùng, thậm chí không ít quản lý cấp cao quyền thế ngập trời cũng phải run rẩy trước ánh mắt của anh nữa là Lâm Tố Tâm?
Cô giật mình nói: “Anh…lẽ nào anh muốn giam lỏng tôi sao? Đây là phạm pháp!”
Hạ Minh Tuyên lạnh nhạt nói: “Em cảm thấy anh không dám? Hay là không làm được? Em có thể thử xem!”