Sau này khi Từ Tiêu Ý mười hai tuổi, mẹ Từ qua đời vì bạo bệnh, anh vì quá đau lòng nên từ bỏ dương cầm, đổi sang chơi violon.
Về phần tại sao mẹ Từ qua đời khiến Từ Tiêu Ý từ bỏ dương cầm, đương nhiên Từ Tiêu Vân không thể nói nguyên nhân cụ thể, chỉ có thể nói ý mơ hồi. Nhưng Lâm Tố Tâm từ lén nghe Từ Tiêu Ý và Từ Yến Băng cãi nhau, cho nên trong lòng cũng có suy đoán đại khái.
Cuối cùng Từ Tiểu Vân tổng kết nói: "Cho nên em biết cây đàn dương cầm này có ý nghĩa như thế nào với anh trai chị phải không? Năm đó có một nghệ sĩ piano đẳng cấp thế giới muốn cho mượn cây đàn piano này để tổ chức một buổi hòa nhạc, nhưng anh trai chị cũng từ chối. Chị còn tưởng rằng anh ấy sẽ không bao giờ cho người khác chạm vào nói. Không ngờ rằng anh ấy không chỉ cho em dùng mà còn...."
Mà còn ấn người ta lên đàn thân mật, dường như hoàn toàn không quan tâm đến việc làm hỏng cây đàn.
Khóe miệng Lâm Tố Tâm co giật.
Từ Tiêu Vân đã nói thẳng đến như vậy mà cô còn không hiểu nữa thì thực sự ngu ngốc!
Cô thực sự muốn nói rằng cô không liên quan gì đến Từ Tiêu Ý, cô chỉ có quan hệ với Từ Tiêu Ý như một tiền bối và lòng kính sợ với một thầy giáu, hơn nữa Từ Tiêu Ý đối xử với cô có lẽ là cái kiểu ngứa mắt? Nếu không phải ngày đó uống rượu say, có đánh c.h.ế.t anh ta cũng không để ý cô đấy!
Lâm Tố Tâm nhanh chóng giải thích: "Chị Vân, chị thực sự nghĩ quá cao về em rồi, em và giám đốc Từ trong sạch... Ừm, chỉ là một sự cố ngoài ý muốn."
Từ Tiêu Vân nói: "Em không cần cảm thấy áp lực quá, chị ở đây không phải để trách em. Thực ra chị cảm thấy em rất tốt, anh của chị thực ra... Từng gặp rất nhiều chuyện đau lòng, chuyện này để tương lai anh ấy nói với em đi. Chị chỉ hi vọng anh ấy có thể tìm được một người thích hợp với anh ấy, sống một cuộc sống hạnh phúc."
Lâm Tố Tâm không ngờ mình càng tô càng đen, hình như Từ Tiêu Vân đã nhận định Từ Tiêu Ý có hảo cảm với cô rôi.
Nhưng đêm hôm nó những gì anh ta nói với cô rõ ràng là ...
Lâm Tố Tâm nghĩ đến đây, vẻ mặt sững sờ, nhìn vào mắt Từ Tiểu Vân, chậm rãi nói: "Chị Vân, chị thật sự hiểu lầm rồi. Tối hôm qua giám đốc Từ uống rượu hình nhưu đã nhận lầm người...."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2202-ngay-ay-chi-la-mot-su-co-bat-ngo.html.]
Cô vừa nói vừa quan sát sắc mặt của Từ Tiêu Vân.
Sau khi Từ Tiểu Vân hơi sững sờ thì quả nhiên lộ ra vẻ giật mình.
Lâm Tố Tâm nói tiếp: "Giám đốc từ nói với em, dáng vẻ em đánh đàn giống 'Cô ấy'. 'Cô ấy' này là ai?" Cô cố tình ra vẻ mờ mịt tò mò, yên lặng nhìn Từ Tiêu Vân.
Sắc mặt Từ Tiểu Vân thay đổi mấy lần, miễn cưỡng kiềm chế được cảm xúc của mình, nói: "Ồ? Anh ấy nói vậy sao? Nếu nói vậy có lẽ anh ấy uống say thật, nói nhảm nhí rồi."
Trực giác Lâm Tố Tâm nói trong này có nội tình, 'Cô ấy' này không phải bạn gái trước của Từ Tiêu Ý chứ? Nhưng nhìn biểu hiện của Từ Tiêu Vân thì hình như sự việc không đơn giản như vậy.
Cô vốn còn có hiếu kỳ trong lòng, nghĩ đến từ đầu Từ Tiêu Vân đã nói với cô nhiều như vậy thì lần này có thể nói cho cô nghe những chuyện phiếm về bạn gái cũ của Từ Tiểu Ý hay không.
Mê Truyện Dịch
Nhưng bây giờ xem ra hình như không có hy vọng gì.
Tuy nhiên chuyện này cũng không liên quan đến cô.
Thức ăn trên bàn đã được dọn xong.
Cô nhìn thời gian trên điện thoại một chút rồi đứng dậy nói: “Chị Vân, buổi chiều em phải tiếp tục huấn luyện, phải về công ty sớm.”
Lúc này Từ Tiểu Vân hoàn hồn, cười cười nói: "Vậy thì được, buổi chiều chị còn phải tiếp tục sắp xếp buổi thử vai của Thương Thanh Hoa nữa."
Lâm Tố Tâm thấy cô ấy dường nhưu đã từ bỏ chủ đề về Từ Tiêu Ý thì cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ mong hôm nay cô đã vượt qua được ải này.