Hạ Minh Tuyên nhíu mày, chậm rãi nói: "Đây đúng là sự thật..."
Thấy Lâm Tố Tâm tròn mắt nhìn anh, lại muốn xù lông, anh mới cong khóe miệng cười nhẹ, nói: "Nhưng tôi cũng không chấp nhận. Vừa rồi nếu em không kích động như vậy thì đã có thể thấy tôi đẩy cô gái đó ra rồi."
Lâm Tố Tâm không thèm tin anh, lạnh lùng nói: "Thật sao? Xem ra tôi đến sớm quá đã quấy rầy chuyện tốt của anh rồi? Nếu tối nay tôi đến anh sẽ đẩy Shawnee ra sao? Tôi thấy trực tiếp lăn xuống một chỗ với cô ta đấy?"
Chuyện này sẽ đi đến đâu?
Hạ Minh Tuyên dở khóc dở cười nghe cô nói lộn xộn, thực sự cảm thấy phụ nữ ghen nên thì không thể nói lý được.
Nhưng anh không hề tức giận mà hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải nói rõ ràng. Khoảng thời gian hai người chiến tranh lạnh thật sự khiến anh rất khó chịu, nhìn vào đôi mắt xanh đen của Lâm Tố Tâm cũng biết cô không dễ chịu gì, anh không muốn tiếp tục như vậy nữa.
Mặc dù nhìn dáng vẻ Lâm Tố Tâm ghen như thế đặc biệt đáng yêu, nhưng... Thực sự để cô tức đến khóc thì anh sẽ đau lòng.
Hạ Minh Tuyên không để ý đến lời mỉa mai của cô, bình tĩnh nói tiếp: "Tôi thực sự không có chút quan hệ gì với cô ta, là tự cô ta xán vào còn tôi thì hoàn toàn không chấp nhận. Nếu như em không tin tôi có thể đưa em đến xem camera giám sát."
Lâm Tố Tâm nói: "Anh nói đùa gì vậy?"
Hạ Minh Tuyên tiến về phía trước một chút, dùng tay nâng mặt cô lên, ép cô nhìn vào mắt anh và nói," Tôi không đùa thôi. Như vậy đi, dù sao ngày mai em còn phải đến lớp ở Băng Toản, tôi đi chung với em, để em xem trước mặt em tôi có làm chuyện gì có lỗi với em không. Nếu như có tôi sẽ tự biến mất trước mặt em không bao giờ xuất hiện nữa, có được không?"
Lâm Tố Tâm được lời nhấn mạnh lặp đi lặp lại của anh cũng bắt đầu nghi ngờ, chẳng lẽ mình hiểu lầm thật rồi sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2111-khong-khoc-la-do-gio-to-qua.html.]
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm lẩm bẩm nói: "Tôi... Tôi không thèm đi xem camera đâu. Vì chuyện này mà xem thì quá xấu hổ. Hơn nữa như vậy thì không phải ai cũng biết tôi có quan hệ với anh sao?"
Hạ Minh Tuyên hừ lạnh một tiếng, nói: "Biết thì sao chứ?"
Anh không nói nhưng sợ là toàn bộ bên trên của Băng Toản đx không ít người biết giữa hai người có quan hệ rồi. Mọi người trong giới này đều là người hiểu biết, có vài bí mất không cần nói ra, chỉ nói chuyện dựa vào sắc mặt là có thể phát giác ra điểm khác lạ rồi.
Nhưng những người có tầm quan sát cao nhìn chung cũng rất nhạy bén, dù có phát hiện ra điều gì cũng không trực tiếp vạch trần hay bàn tán khắp nơi, cho nên những người biết được bí mật này sẽ chỉ giới hạn trong phạm vi nhỏ.
Lâm Tố Tâm trừng mắt liếc anh, không nói gì.
Hạ Minh Tuyên nâng cằm lên, nói: "Tôi đã nói xong rồi, bây giờ đến lượt em."
Lâm Tố Tâm khẽ giật mình: "...Tôi?"
"Đúng." Hạ Minh Tuyên bước lại gần, đã đứng trước giường, "Vấn đề cùa em cũng phải nói rõ ràng."
"Tôi có vấn đề gì?"
Lâm Tố Tâm vô thức rụ về sau một chút, sợ anh đẩy cô xuống giường.
Nhưng Hạ Minh Tuyên không làm thấy, nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn ngồi xuống của cô thì anh cảm thấy có phần hài lòng, nói: "Vấn đề của em rất nhiều. Nhưng tôi muốn biết một chuyện, mỗi ngày em luôn miệng nói tôi đùa giỡ em, rốt cuộc vì sao em nói tôi như vậy, có chứng cứ gì rõ ràng sao?"
Lâm Tố Tâm nghe được vấn đề này thì rũ mắt, nhỏ giọng nói: "Chính là, trong lòng anh rõ ràng..."