Hạ Minh Tuyên lạnh lùng nói: “Tôi không quan tâm tại sao cô lại tiếp cận tôi, nhưng tôi có thể nói rõ với cô rằng tôi không có hứng thú với loại phụ nữ như cô! Nếu còn để tôi nghe thấy cô nói này nói nọ về người phụ nữ của tôi, tôi sẽ khiến cô không bao giờ mở miệng ra nói được nữa. Bây giờ, mau cút đi cho tôi!”
Tiêu Ni chưa bao giờ thấy dáng vẻ u ám đáng sợ như vậy của Hạ Minh Tuyên.
Bình thường, mặc dù cậu ba nhà họ Hạ lạnh lùng và kiêu ngạo, không có biểu cảm gì đối với loại phụ nữ nịnh nọt bợ đỡ bọn họ, nhưng thường là phớt lờ họ, hiếm khi thực sự tức giận.
Lần này, ánh mắt của anh ta lạnh lùng đến đáng sợ.
Lúc này Tiêu Ni mới biết, cái gọi là phong thái hào môn là một loại uy quyền có thể khiến người ra run sợ mà không cần kêu to, là một loại khí thế không tức giận mà có uy.
Người đàn ông như cậu ba nhà họ Hạ, lợi hại hơn gấp trăm lần so với trong tưởng tượng của cô ta.
Nhưng tại sao anh ta lại tức giận? Không phải là vì cô ta khiến Lâm Tố Tâm tức giận bỏ đi chứ? Chính là vì tiểu nha đầu gầy đét đó sao?
Không thể nào, điều này chắc chắn là không thể……
……
Bên kia, Lâm Tố Tâm vào thang máy, nhìn cửa thang máy từ từ đóng lại, ngăn Hạ Minh Tuyên đang tức giận ở bên ngoài, sau đó mới khôi phục lại một chút từ tâm trạng kích động.
Nhưng sau khi trấn tĩnh được vài phút, trong lòng cô lại càng trống rỗng, một loại ngột ngạt…… và ấm ức khó tả.
Mê Truyện Dịch
Có trời mới biết, sau những gì xảy ra trên đảo ngày hôm đó, cô vẫn cảm thấy khá xấu hổ, thời gian này cô nghĩ đi nghĩ lại về những gì Hạ Minh Tuyên đã nói trong ngày sinh nhật của cô.
Nghĩ nhiểu rồi, có lúc còn có ảo tưởng rằng những gì Hạ Minh Tuyên nói…… lỡ đâu là thật thì sao? Có lẽ…… anh thật lòng với cô?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2072-nghi-lai-deu-khong-duoc.html.]
Mặc dù biết rằng điều này gần như là việc không thể xảy ra, nhưng hành vi không cho cô rời khỏi biệt thự của Hạ Minh Tuyên đã cho cô một chút không gian ảo tưởng.
Con người luôn như vậy, mặc dù về mặt lý trí, cô cũng biết có một số chuyện là không thể, thiếu gia hào môn như Hạ Minh Tuyên sớm muộn gì cũng phải liên hôn gia tộc, lấy một cô gái môn đăng hộ đối. Về vấn đề này, cô đã từng chịu một lần và rút ra một bài học sâu sắc.
Nhưng về mặt tình cảm, chỉ cần có một chút hy vọng, cô không khỏi mơ tưởng, dù sao suy nghĩ cũng không phạm pháp, cũng sẽ không bị tổn thương.
Sống chung dưới một mái nhà với một người đàn ông vừa đẹp trai vừa mạnh mẽ như vậy, anh còn nhiều lần bày tỏ với cô, thậm chí còn nói những câu đại loại như “làm người phụ nữ của tôi”, cô lại không phải là lòng dạ sắt đá, thì làm sao có thể không mơ tưởng hão huyền?
Tuy nhiên, cảnh tượng xảy ra hôm nay khiến cô không còn chỗ cho những ảo tưởng nữa.
Hóa ra Hạ Minh Tuyên thực sự có thể ở bên bất cứ ai……
Cô không muốn thân mật với anh, anh liền tùy tiện chấp nhận cho một người phụ nữ gần gũi. Không đúng, không phải là do cô.
Lâm Tố Tâm đột nhiên nhớ ra lần đầu tiên đến tòa nhà Giải trí Băng Toản để tham gia thi thực tập sinh, cô đã nhìn thấy Hạ Minh Tuyên và Tiêu Ni ở cùng nhau, lúc đó Tiêu Ni cũng dính chặt vào người của Hạ Minh Tuyên.
Sau đó, khi hai người cãi nhau, Hạ Minh Tuyên hình như từng thừa nhận rằng anh thực sự có quan hệ mờ ám với Tiêu Ni.
Lâm Tố Tâm nhếch khóe miệng mỉa mai, cảm thấy bản thân đúng là quá nực cười, lại còn tưởng rằng lời từ chối của cô hôm đó sẽ làm tổn thương Hạ Minh Tuyên!
Làm sao anh ấy có thể tổn thương được? Với gia thế và sức hấp dẫn của anh, rất nhiều thiên kim danh gia vọng tộc vây quanh anh, ngay cả con gái nhà tướng quân Fiji anh còn không thèm nhìn đến. Cho dù anh không muốn kết hôn, vẫn có vô số phụ nữ sẵn sàng không màng danh phận leo lên giường của anh. Đã khi nào anh thiếu vắng sự ngưỡng mộ của phụ nữ và quan tâm đến suy nghĩ của cô?
Quả nhiên, chỉ là muốn chơi đùa thôi……
Thật nực cười đôi khi cô lại tự thôi miên mình, cảm thấy cũng có một chút khả năng rằng anh ấy thật lòng với cô……