Từ Tiêu Ý cau mày, không nói gì.
Lâm Tố Tâm thấy sắc mặt khó coi của anh ta, vội vàng nói: “Giám đốc Từ, nếu không có chuyện gì thì tôi đi trước đây.”
Lúc cô xoay người rời đi còn nghe thấy Thượng Thanh Hoa nói phía sau cô: “Biểu cảm của anh là sao? Tôi không phải là nghe Tiêu Vân nói là anh đang tìm tôi nên mới vội vã tới đây sao?”
Lâm Tố Tâm giật giật khóe miệng, cảm thấy lời này thực sự quá ám muội.
Chẳng trách Phùng Tư Tư đều nói sau lưng rằng Thượng Thanh Hoa và Từ Tiêu Ý là một cặp “bạn tốt”!
Nhưng mà, khuynh hướng giới tính của Từ Tiêu Ý chắc là không có vấn đề gì, nếu không thì hôm qua anh ta đã không cưỡng hôn cô……
Nghĩ đến đây, Lâm Tố Tâm không khỏi hơi cau mày.
Nói lại, nhìn phản ứng của anh ta hôm nay, chắc cũng giống như cô, định coi chuyện xảy ra tối qua là một giấc mơ?
……
Sau khi Lâm Tố Tâm rời đi, Thượng Thanh Hoa nhìn theo bóng lưng của cô, sau đó nhìn Từ Tiêu Ý, cười nói: “Cô gái nhỏ này là người đã đến văn phòng của anh trưa nay đúng không? Thật hiếm thấy, một ngày đã gặp đến hai lần.”
Từ Tiêu Ý lạnh lùng nhìn anh ta một cái và nói: “Cậu muốn nói gì?”
Thượng Thanh Hoa nhún vai nói: “Không có gì, anh có thấy cô ấy có chút giống……”
“Đàm Chiêu Linh?” Từ Tiêu Ý hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2042-toi-den-day-vi-cau.html.]
Thượng Thanh Hoa gật đầu nói: “Đúng vậy, ngoại hình chỉ có vài phần giống nhau, nhưng khí chất tao nhã phóng khoáng đó thì giống hệt nhau. Cô ấy là ai?”
Từ Tiêu Ý nói: “Sao giọng điệu của cậu giống Tiêu Vân vậy? Cô ấy là một thực tập sinh trong công ty.”
Mắt Thượng Thanh Hoa sáng lên và nói: “Dưới trướng Tiêu Vân có mỹ nhân khí chất như vậy mà không tiến cử cho tôi. Nếu đã là người của Băng Toản, lát nữa bảo cô ấy đến chỗ tôi thử vai.”
Từ Tiêu Ý liếc anh ta một cái nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi, cô ấy không phải là người của Tiêu Vân, là thực tập sinh của nhóm sáng tác.”
Mê Truyện Dịch
Thượng Thanh Hoa nhướng mày: “Nhóm sáng tác sao?” Sau đó có chút thất vọng nói: “Thôi vậy, khó khăn lắm mới thấy một người có chút khí chất, lại là nhóm sáng tác, thật đen đủi. Buổi thử vai này đã tổ chức mấy lần trên cả nước rồi, vẫn không chọn được người phù hợp, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tôi thực sử phải bốc thăm bừa rồi.”
Một cô gái xinh đẹp như vậy lại không phải là thực tập sinh của nhóm ca sĩ, mà là của nhóm sáng tác, nghĩa là giọng hát của cô ấy chắc chắn rất tệ, nếu không ai lại từ bỏ cơ hội biểu diễn trên sân khấu, mà ghi danh chuyên ngành làm việc phía sau hậu trường này chứ?
Mặc dù cô gái vừa rồi ngoại hình rất đẹp, nhưng dù sao thứ anh ta định quay là MV, không phải quảng cáo, giọng hát của nữ chính vẫn là quan trọng nhất. Ngoại hình có hợp thẩm mỹ của anh ta như nào, nếu không có giọng hát hay thì anh ta chỉ có thể đau khổ từ bỏ.
Từ Tiêu Ý gõ bàn, thu hút sự chú ý của anh ta, sau đó nói: “Tôi gọi cậu đến là muốn cậu nghe cái này.”
Nói xong, anh ta đặt đĩa CD mà Lâm Tố Tâm vừa đưa cho anh ta vào máy VCR và bắt đầu phát.
Thượng Thanh Hoa lúc đầu có chút không tập trung, nhưng khi khúc nhạc piano lúc ẩn lúc hiện phát ra, sự chú ý của anh ta hoàn toàn bị thu hút, vẻ mặt cũng dần trở nên nghiêm túc.
Tiếng nhạc dần dần dừng lại.
Từ Tiêu Ý bấm nút tạm dừng, quay đầu lại hỏi: “Cậu cảm thấy thế nào?”
Trong mắt Thượng Thanh Hoa lóe lên một tia kinh ngạc, hưng phấn nói: “Tốt lắm, rất tốt! Đây chính là cảm giác tôi muốn! Không phải mấy ngày trước anh vừa nói dạo gần đây cậu không có cảm hứng sao? Sao nhanh như vậy đã tìm được cảm giác rồi?”