Từ Tiêu Ý khoanh tay trước ngực, liếc xéo cô một cái rồi nói: “Chuyện gì?”
Lâm Tố Tâm đáp: “Tôi muốn hỏi, anh có biết ai đã sửa nhạc phổ của tôi không?”
Từ Tiêu Ý nhàn nhạt nói: “Cô hỏi cái này làm gì?”
Lâm Tố Tâm ngập ngừng nói: “Bởi vì…… tôi cảm thấy bản nhạc của tôi sau khi chỉnh sửa, cảm giác hoàn toàn khác……”
Tuy bản nhạc này là do cô nghĩ ra từ trước, nhưng trước đây cô không phải là sinh viên khoa sáng tác, sáng tác hoàn toàn dựa vào sở thích, sau khi vào Băng Toản mới bắt đầu học một cách hệ thống, thời gian chưa lâu, hơn nữa thời gian thi gấp rút nên tiết tấu, chuyển đoạn của bản nhạc còn nhiều thiếu sót.
Bản mà Từ Tiêu Ý đưa cho cô tuy không có nhiều thay đổi nhưng đủ để bù đắp những thiếu sót của cô, việc tinh chỉnh từng đoạn đã làm cho tổng thể bản nhạc trở nên hài hòa hơn, nâng cao phong cách của đoạn nhạc.
Qua chút thay đổi nhỏ này có thể thấy người chỉnh sửa bản nhạc của cô chắc chắn là một cao thủ tuyệt đỉnh trong sáng tác, khiến Lâm Tố Tâm thật sự cảm thấy khâm phục.
Vì vậy, vừa rồi khi thu âm, cô đã nghĩ phải hỏi trực tiếp Từ Tiêu Ý, rốt cuộc là ai đã chỉnh sửa nhạc phổ.
Từ Tiêu Ý không nói gì.
Lâm Tố Tâm hởi ngẩng đầu, nhìn ánh mắt lạnh lùng của Từ Tiêu Ý, trong lòng chợt nghĩ.
Nhạc phổ này…… không lẽ là Từ Tiêu Ý đích thân chỉnh sửa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2041-toi-den-day-vi-cau.html.]
Nói ra thì đây quả thực là có khả năng nhất, bởi vì xét về trình độ sáng tác, không ai trong Giải trí Băng Toản có thể vượt qua anh ta. Nhưng tại sao Từ Tiêu Ý lại sửa bài thi tháng của cô? Không thể là muốn giúp cô gian lận được……
Từ Tiêu Ý nói: “Tôi đã sửa một chút bản nhạc của cô, ý tưởng của cô còn tạm được, nhưng kỹ năng cơ bản quá kém, có chỗ đánh sai tiết tấu, căn bản là không chịu khó nghe giảng đúng không?”
Lâm Tố Tâm bị anh ta nói có chút chột dạ, quả thực có rất nhiều chỗ cô đánh dấu sai, nhưng…… hôm đó Từ Tiêu Ý chỉ cho cô nửa tiếng để làm bài thi! Ai có đủ khả năng để xem xét tất cả các vấn đề trong một khoảng thời gian ngắn như vậy?
Lâm Tố Tâm nhanh chóng đảm bảo: “Giám đốc Từ, anh yên tâm, sau nay tôi nhất định sẽ cố gắng hơn nữa, sẽ không mắc phải lỗi tương tự nữa!”
Từ Tiêu Ý ừ một tiếng, tỏ ý bảo cô có thể đi rồi.
Nhưng Lâm Tố Tâm vẫn do dự một hồi, cố muốn hỏi Từ Tiêu Ý rốt cuộc tại sao lại giúp cô sửa bản nhạc, nhưng cô chưa kịp hỏi thì đã nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến.
Bởi vì Lâm Tố Tâm cố ý không đóng cửa khi vào, nên cửa phòng giám đốc đang khép hờ.
Nhưng người đến cũng không hề khách khí, bỏ qua việc gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa đi vào, vừa bước vào liền lớn tiếng: “Từ Tiêu Ý, anh tìm tôi làm gì?”
Lâm Tố Tâm quay đầu lại nhìn, phát hiện người đi vào lại là Thượng Thanh Hoa. Không phải anh ta đang ở chỗ thử vai để chọn nữ chính sao? Sao lại chạy đến đây?
Từ Tiêu Ý hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này, anh ta nói: “Cậu lại vứt những người đến tham gia tuyển chọn sang một bên rồi tự mình bỏ đi sao? Trong số những nữ nghệ sĩ đến lần này, có không ít ngôi sao hàng đầu, anh bỏ đi như vậy, họ sẽ không nói cậu, nhưng họ sẽ nói Giải trí Băng Toản chúng tôi đang trêu đùa bọn họ. Cậu không thể đáng tin chút sao?
Mê Truyện Dịch
Thượng Thanh Hoa dửng dưng nói: “Tôi đã nói rõ rồi, người mà tôi muốn phải xuất thân là ca sĩ, có kinh nghiệm diễn xuất nhất định, có khí chất và ngoại hình tốt, còn phải biết chơi piano. Đã nói rõ ràng như vậy rồi, trình độ của những người tới tham gia lại thấp như vậy, còn có người không đáp ứng được cái nào mà lại đến thử vai, đây không phải là lãng phí thời gian của tôi sao?”