Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 183: Thật sự không thể nào sao?
Cập nhật lúc: 2025-07-01 07:17:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tố Tâm ngây ngốc nhìn mình trong gương một lúc, xả nước nóng, ngồi vào trong bồn tắm, chậm rãi cọ rửa cơ thể mình.
Nhớ lại tình cảnh lúc đó, cô vẫn lòng dạ rối bời, rốt cuộc cũng hiểu ra, như thế nào là người cô không thể chống cự và cũng không thể đắc tội, đáng tiếc là, cô hiểu ra quá muộn, không biết sau khi trải qua ngày hôm qua thì Hạ Mình Tuyên rốt cuộc sẽ làm gì cô nữa…
Lâm Tố Tâm lề mà lề mề trong phòng tắm gần hai tiếng thì mới quyết định đi ra ngoài.
Mê Truyện Dịch
Lúc cô mở cửa ra, người đàn ông cao lớn đang đưa lưng về phía cô, đứng trước cửa sổ. Bờ vai rộng rãi, đường nét cơ bắp lưu loát, da thịt sáng bóng, nhìn rất thích mắt.
Hạ Minh Tuyên nghe thấy tiếng động thì quay người lại, sắc mặt không thay đổi nhìn cô.
Mà trong lúc đó, cơ n.g.ự.c duyên dáng và cơ bụng săn chắc của người đàn ông đã hoàn toàn phơi bày ra trước mắt cô.
Nếu là trước kia, Hạ Minh Tuyên mà đùa giỡn lưu manh như thế thì Lâm Tố Tâm đã sớm hét toáng lên là “đồ không biết xấu hổ” rồi, nhưng trải qua ngày hôm qua, cô căn bản không dám nói lời nào cả, cô cúi đầu, sợ rằng Hạ Minh Tuyên sẽ nổi nóng với cô lần nữa. Cô cũng không biết vì sao mình lại trở nên nhát gan như vậy.
Nhưng điều khiến Lâm Tố Tâm hoảng sợ là, Hạ Minh Tuyên thật sự đi về phía cô kìa!
Lâm Tố Tâm sợ hãi đến mức sắc mặt trắng bệch, mắt nhìn chằm chằm dưới mặt đất, toàn thân cứng ngắc.
Nhưng Hạ Minh Tuyên căn bản không nói gì với cô cả, mà là đi thẳng qua người cô, đi tới phòng tắm phía sau lưng cô.
“Rầm” một tiếng, tiếng đóng cửa vang lên, lúc này Lâm Tố Tâm mới như bị sét đánh, lập tức tỉnh hồn lại, vội vàng mở cửa phòng, chạy về căn phòng sát bên.
Lâm Tố Tâm lại lề mà lề mề trong phòng ngủ một khoảng thời gian, đến lúc cô thay quần áo xong và ra ngoài, Hạ Minh Tuyên đã tắm xong, đang ngồi một mình trên ghế salon, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lâm Tố Tâm lén lút nhìn anh một cái, hơi co rúm người lại, nhích nhích né sang bên cạnh.
Cô bây giờ căn bản không dám tới gần người đàn ông này trong phạm vi năm mét, thậm chí chỉ cần có anh trong căn phòng này cô cũng sẽ chịu ảnh hưởng bởi khí thế lớn mạnh áp bức kia, vô thức rụt lui sau.
Lâm Tố Tâm đảo mắt qua bàn ăn một cái, phát hiện chén đĩa và nến còn sót lại từ bữa ăn ngày hôm qua của hai người đều còn nằm trên bàn, trông vô cùng luộm thuộm.
Nghĩ đến chuyện người đàn ông này cũng đã hết lòng chuẩn bị kỹ lưỡng cho ngày sinh nhật nhật của cô, nghĩ đến lúc đó hai người cùng ăn cơm trong phòng ăn trong bầu không khí thoải mái, lúc cô thổi nến, người đàn ông kia còn nhìn cô bằng ánh mắt chăm chú và cưng chiều, gần như có thể khiến có bất cứ cô gái nào mê say. Trong lòng cô cũng không phải là không hề thấy xúc động.
Chỉ là…
Trong lòng cô còn có một rào cản không thể vượt qua, là điều mà tạm thời cô không cách nào đối mặt được.
Nếu nói đêm qua lúc cô từ chối, hầu hết nguyên nhân đều xuất phát từ việc bản thân mình không có niềm tin với tình cảm, vậy thì sau khi trải qua những chuyện với Hạ Minh Tuyên tối hôm qua, cô lại càng có thêm lý do trực tiếp hơn để không chấp nhận người đàn ông này.
Chẳng qua là, rõ ràng từ trước đến nay cô chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ qua lại với người đàn ông này, nhưng vì sao, đến bây giờ, trong lòng cô lại loáng thoáng đau thế này?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-183-that-su-khong-the-nao-sao.html.]
Để né tránh người đàn ông này, Lâm Tố Tâm cúi đầu đi tới cạnh bàn ăn, lặng lẽ thu dọn tất cả những gì còn sót lại, rồi vào phòng bếp, lấy những nguyên liệu chỉ còn lại ít ỏi trong tủ lạnh, nấu thành hai phần ăn sáng ngon lành.
Cô bưng đĩa, đứng một bên nhìn trộm cậu ba Hạ, do dự một lúc lâu mới bước tới trước, nhẹ nhặt đặt cái đĩa lên bàn trà trước mặt cậu ba Hạ.
Sau đó, không đợi Hạ Minh Tuyên có bất cứ phản ứng nào, cô đã nhanh chóng chuồn khỏi tầm mắt người đàn ông như là lửa đốt sau mông.
Cô chạy quá nhanh, thế nên căn bản không phát hiện ra sự đau lòng và bất lực hiện lên trong mắt anh.
Hạ Minh Tuyên ngả người ra ghế sofa, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại.
Cô nhóc này sợ anh đến mức đó sao? Anh thừa nhận ngày hôm qua đúng là anh đã mất khống chế thật, nhưng mà…những gì anh dành cho cô chưa bao giờ là giả.
Cô thật sự không thể nào chấp nhận anh sao?
Sau khi bão táp trôi qua, quản gia và những người giúp việc của căn biệt thự này đi thuyền trở về đảo, hệ thống điện trên đảo cũng đã được sửa chữa rất nhanh chóng.
Có người trong biệt thự rồi, không cần cô phải quan tâm đến vấn đề ăn uống nữa, cũng sẽ không chỉ có thể nhìn một mình Hạ Minh Tuyên nữa, điều này quả thật khiến Lâm Tố Tâm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nhìn từ bên ngoài, mọi thứ đều đã khôi phục lại bình thường.
Điều duy nhất không bình thường đó chính là, bắt đầu từ hôm đó trở đi, Lâm Tố Tâm và Hạ Minh Tuyên gần như không nói chuyện gì với nhau cả.
Hai người vẫn ngồi ăn cơm trên cùng một bàn, nhưng Hạ Minh Tuyên không còn nhìn cô, thậm chí cho dù có chuyện không thể không nói với cô, thì anh cũng sẽ bảo người giúp việc chuyển lời thay anh.
Lâm Tố Tâm biết rõ, Hạ Minh Tuyệt ghét bỏ cô như thế, là thật sự không muốn nhìn thấy cô.
Điều này không khó hiểu, cô đã từ chối anh một cách rõ ràng, biểu thị rằng cô sẽ không chơi cái gọi là trò chơi tình cảm cùng với anh.
Không cần biết cậu ba Hạ rốt cuộc là muốn thỉnh thoảng gặp dịp mua vui hãy là có mục đích gì khác, thì có vẻ như cô đã không còn bất cứ giá trị nào nữa.
Một đồ bỏ đi như thế, cũng khó cho anh khi cứ để cô tiếp tục lúc ẩn lúc hiện trước mắt mình mà không thẳng thừng xua đuổi cô đi.
Lâm Tố Tâm vốn tưởng rằng, sau khi trải qua những chuyện vào cái đêm bão tố đó, Hạ Minh Tuyên chắc chắn đã không còn tâm trạng nào để nghỉ phép nữa, và sẽ nhanh chóng ngồi máy bay riêng trở về thành phố Thiên Hải thôi.
Nhưng Hạ Minh Tuyên hiển nhiên không muốn như vậy, anh vẫn tiếp tục ở trên hòn đảo nhỏ này, hơn nữa nhìn cái điệu bộ này, hình như thật sự định nghỉ ngơi trọn một tuần theo kế hoạch ban đầu ấy chứ.
Vì vậy, ngoài việc hai người không nói chuyện gì với nhau ra, tất cả hình như đều không có gì thay đổi.
Lúc Hạ Minh Tuyên ra bờ biển để lặn hay tắm nắng thì đều dẫn theo Lâm Tố Tâm bên mình, mặc dù Lâm Tố Tâm chỉ yên lặng không nói gì, ở một bên nhìn anh rồi đờ ra cả một buổi chiều thôi, nhưng anh dường như chẳng hề để ý đến chuyện cô đang làm gì cả.