Hạ Minh Tuyên đi theo Lâm Tố Tâm lên sân thượng tầng 3. Khi đi qua phòng khách, anh bình tĩnh liếc nhìn bản hợp đồng trên bàn trà. Mặc dù được che bên ngoài bằng lớp vỏ màu nâu sẫm nhưng vẫn nhìn rõ logo của giải trí Băng Toản.
Hạ Minh Tuyên lập tức hiểu rõ hôm nay đột nhiên mình may mắn vậy cũng không phải không có nguyên nhân.
Tuy nhiên, anh cũng muốn biết ngày hôm nay tình hình Lâm Tố Tâm đến giải trí Băng Toản như thế nào, hơn nữa thái độ của Từ Tiểu Ý thế nào, rốt cuộc có chăm chỉ làm việc không? Ngày đó anh đã tốn rất nhiều công sức để khiến Từ Tiểu Ý mềm lòng, nhưng đến tận cuối cùng Từ Tiểu Ý cũng không cho được lời hứa 'Nhất định sẽ làm cho Lâm Tố Tâm rời khỏi Băng Toản".
Hi vọng Từ Tiểu Ý đừng nghĩ đến việc có âm mưu trước mặt anh, nếu không...
Lâm Tố Tâm cũng không để ý đến ánh mắt thâm trầm của người bên cạnh, cô lặp đi lặp lại những lời muốn nói trong lòng, vừa bước lên cầu thang xoắn ốc lên tầng ba.
Tuy nhiên, vừa nhìn thấy cảnh tượng trên sân thượng, cô đã c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Cô đã từng đến sân thượng tầng ba rồi nhưng chỉ là một ban công có không gian khá giống kiểu châu Âu, trang trí đẹp mặt có đặt bàn ghế ngồi hóng mát. Ngồi ở bên cạnh sân thượng có thể vừa uống trà vừa ngắm cảnh đẹp trên đảo Nhật Diệu, đặc biệt là khi chạng vạng tối còn có thể ngắm nhìn mặt trời từ từ lặn xuống bên đường biển, phản chiếu khung cảnh biển đỏ rực vô cùng lộng lẫy.
Nhưng hiện tại rõ ràng nơi này đã bị sửa chữa rồi.
Những tấm rèm nhung dày được treo xung quanh sân thượng ban đầu hoàn toàn mở ra, bốn phía còn đặt rất nhiều chân nến kiểu cổ điển. Đèn tường xung quanh đều đa bị tắt, chỉ có ánh sáng yếu ớt của nến chiếu sáng toàn bộ sân thượng mờ nhạt, tràn đầy cảm giác mập mờ.
Có điều gì đó không ổn với bầu không khí này?
Lâm Tố Tâm dang sững sờ, ngay lúc cô còn chưa biết phản ứng thế nào thì giọng nói mang theo ý cười của Hạ Minh Tuyên đã vang lên bên tai cô: "Không ngờ em là người khá hữu tình, biết lúc hẹn hò nên trang trí phòng một chút. Nhưn em đã chuẩn bị kỹ càng như vậy, chẳng lẽ muốn tỏ tình với tôi sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1522-cu-lua-bua-toi-anh-nen.html.]
Cái ... Cái gì ... Hẹn hò?
Lâm Tố Tâm nhìn chỗ vốn đặt những chiếc ghế kiểu châu Âu trên sân thượng trước đây giờ đã bị đổi thành một chiếc bàn ăn lớn rất đẹp và tinh tế, với những chiếc ghế sofa đơn êm ái và thoải mái, trên bàn lớn đặt một chiếc giá nến cực lớn đang tỏa ra ánh sáng nóng. Những món ăn được cô nấu cẩn thận, nóng hổi của cô được dọn trên những chiếc đĩa sứ sơn màu tinh xảo, được nâng đỡ bởi khung bằng bạch kim, đặt ngay ngắn trên bàn.
Nhìn qua thực sự giống như hẹn hò!
Lâm Tố Tâm bất giác nhớ lại những gì quản gia Tiền nói vào buổi chiều, có phải ông ấy có hiểu lầm gì rồi không?
Không đúng, vấn đề hiện tại không phải quản gia Tiền hiểu lầm cái gì mà là Hạ Minh Tuyên sẽ không hiểu lầm chứ?! Bây giờ mình nói mình tính sai, nhanh chóng chạy trốn thì vẫn còn kịp chứ?"
Em yêu, vì em đã chuẩn bị xong rồi nên chúng ta hãy cùng nhau trải qua một đêm lãng mạn tuyệt đẹp nào ~”
Lâm Tố Tâm âm thầm giơ chân nhưng giãy dụa không có kết quả, vẫn bị đưa đến trước bàn.
Cô đang chuẩn bị như lần trước định đá mạnh vào tên vô liêm sỉ này, đột nhiên Hạ Minh Tuyên buông cô ra, ngồi xuống ghế sô pha đối diện cô.
Dưới ánh nến mờ ảo, những đường nét trên khuôn mặt anh tuấn và sắc sảo cũng trở nên mềm mại hơn rất nhiều.
Lâm Tố Tâm nhìn góc nghiêng của anh, hơi sửng sốt.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên bấm ngón tay, gõ bàn nói: "Còn ngây người làm gì? Rót rượu, thật thiếu tầm nhìn!"