May mắn thay Lâm Tố Tâm không biết người giúp việc nhà họ Hạ nghĩ gì, nếu không cô sẽ thổ huyết rá, không những vậy còn không thể tiếp tục nấu bữa cơm này nữa, hơn nữa sau này có lẽ cũng không dám đặt chân vào phòng bếp của Hạ gia.
Vì lấy lòng Hạ Minh Tuyên, Lâm Tố Tâm cố ý lấy lấy ra trong thùng rác thực đơn Cậu ba Hạ viết, cố gắng soi dưới ánh nắng một lúc lâu, miễn cưỡng nhận ra tên của mấy món ăn bị cô dùng bút dạ gạch bỏ, chuẩn bị một bàn đồ ăn dựa theo ý thích của Cậu ba Hạ.
Ngoài ra, vì để tạo không gian đẹp và hài hòa cho cuộc trò chuyện vào buổi tối, cô còn hỏi ý kiến quản gia Tiền xuống hầm chọn một chai rượu nho trắng thượng hạng mà Hạ Minh Tuyên thích nhất từ Burgundy.
Nghĩ đến việc phải uống rượu, cô lại bảo phòng bếp chuẩn bị giúp một ít hải sản.
Ngay lúc Lâm Tố Tâm đang tự mình lau ly rượu, quản gia Tiền cầm bình rượu đến, hỏi: "Lâm tiểu thư, tôi thấy cô đã chuẩn bị bữa tối rất chu đáo, cô có gì để ăn mừng với Hạ tham thiếu sao?"
Chúc mừng... Cứ coi là vậy đi, chúc mừng cô chính thức gia nhập Băng Toản với tư cách là một thực tập sinh? Nhưng có lẽ Hạ Minh Tuyên không có cách nào thực sự vui mừng vì cô....
Lâm Tố Tâm 'A' một tiếng.
Quản gia Tiền đề nghị: "Vậy chi bằng tôi để người mang đò ăn lên sân thượng tầng ba. Thời tiết hôm nay tốt, ở trên sân thượng ngắm sao, uống chút rượt bầu không khí sẽ tốt hơn.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm cảm thấy lời này có phần không đúng lắm, tại sao cô và Hạ Minh Tuyên phải cùng nhau ngắm sao chứ? Nhưng bầu không khí tốt hẳn là sẽ giúp cho chọ tâm trạng người họ Hạ thoải mái, nói không chừng sẽ vui vẻ ký tên thì sao?
Nghĩ tới đây, cô gật đầu nói: "Được ạ, vậy thì làm phiền chú Tiền rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1521-cu-lua-bua-toi-anh-nen.html.]
Nói xong Lâm Tố Tâm nhớ tới con gà béo đang hầm trong nồi, vội vàng trở lại phòng bếp, nhanh đến mức không nhìn thấy trên mặt quản gia Tiền hiện ra vẻ kỳ lạ và nụ cười mập mờ.
Trước mấy ngày nhìn Tam thiếu gia và Lâm tiểu thư giống như đã cãi nhau, mới có chưa đầy một tuần, hình như lại giảng hòa. Nhìn dáng vẻ Lâm tieur thư tỉ mỉ chuẩn bị cho buổi hẹn hò, thật sự khiến cho một ông chú như ông thấy ghen tị, tuổi trẻ thật tốt...
Sau khi tất cả các món ăn đã được nấu xong xuôi, Lâm Tố Tâm bắt đầu ngồi trong phòng khách đợi Cậu ba Hạ về nhà.
Nhưng đến tận 8:30 tối, suýt chút nữa Lâm Tố Tâm cho rằng anh sẽ không định về nhà ăn cơm thì Cậu ba Hạ mới chậm rãi đi đến.
Nhìn thấy dáng người cao ngất của Hạ Minh Tuyên xuất hiện ở cửa, Lâm Tố Tâm vội vàng ném ipad qua một bên, ân cần chạy đến nói: "Hạ Minh Tuyên, anh về muộn như vậy còn chưa ăn cơm đúng không?"
Hạ Minh Tuyên tiện tay cởi cà vạt xuống, ném vào kệ quần áo, có hơi buồn cười nhìn cô gái ở bên cạnh, trong đôi mắt to sáng đẹp lóe lên vẻ chờ mong, trên mặt cô trần trụi viết dòng chữ ''Tôi có âm mưu'' to tướng, cứ như vậy... Nhìn còn vô cùng hấp dẫn.
Thật ra hôm nay anh bận rộn việc công ty, còn có hai buổi xã giao quan trọng cần phải đi, lúc đầu không có ý định về nhà ăn tối nhưng buổi chiều quản gia Tiền gọi điện thoại cho anh, nói cho anh biết Lâm Tố Tâm hỏi hôm nay anh có về nhà không, còn tự mình xuống bếp nấu ăn.
Sau khi kể lại tình hình xong, chú Tiền, người quản gia tuyệt đối trung thành với Hạ gia ngỏ lời: "Tôi đã thay tam thiếu gia hẹn với Lâm tiểu thư nhất định cậu sẽ về ăn cơm!"
Hạ Minh Tuyên nhíu mày: "Chú Tiền, chú vẫn là người làm việc đáng tin nhất, cái nhà này không có chú là không được mà!"
Quản gia Tiền mang theo nụ cười đắc ý thành công rút lui, thuật tiện phát huy sức tưởng tượng của mình khích lệ Lâm Tố Tâm bước một bước thật sài trên con đường bị hố.