Lâm Tố Tâm có chút xấu hổ cong khóe miệng: “Dạ, không có việc gì. Em chỉ nghe nói, Từ tổng giám bộ chế tác âm nhạc làm người tương đối nghiêm ngặt, yêu cầu vô cùng nghiêm khắc với thực tập sinh, em hơi lo lắng……”
Lạc Phi Vũ cười nói: “Tôi cảm thấy cô không cần khẩn trương như vậy. Tuy mọi người đều đồn thế, nhưng Từ tổng giám là người niên thiếu thành danh trong âm nhạc, tương đối theo đuổi hoàn mỹ, cũng có thể lý giải. Chỉ cần chúng ta giữ vững thái độ khiêm tốn cẩn thận, anh ta cũng không cần thiết khó xử chúng ta.”
Xin cô đừng nói chuyện ngây thơ như thế!
Lâm Tố Tâm không biết nói gì mới được, lúc trước nhìn thấy Từ Tiêu Ý ở ngày thi vòng hai ngày đó, ý nghĩ của cô giống với Lạc Phi Vũ, nhưng từ khi chứng kiến được sự xoi mói của Từ Tiêu Ý, khắc nghiệt trải nghiệm, cô chỉ cảm thấy, những người bộ chế tác âm nhạc mỗi ngày phun tào ở sau lưng anh ta, thật tình là có nguyên nhân……
Hơn nữa, cô không giống Lạc Phi Vũ.
Mê Truyện Dịch
Ngày đó, Từ Tiêu Ý đã rõ ràng từ chối để cô tiến vào Băng Toản, còn không để cô tham gia kiểm tra vòng thứ ba, tuy hiện tại không biết Hạ tam thiếu dùng biện pháp gì thành công cho cô vào, nhưng cô có thể tưởng tượng, tâm trạng Từ Tiêu Ý chắc chắn là sẽ không quá vui vẻ……
Vào lúc Lâm Tố Tâm lo lắng sốt ruột, Từ Tiêu Ý đã đi vào phòng học trong sự vây quanh của vài vị giám đốc và thư ký.
Lâm Tố Tâm lúng túng hơi cúi đầu, hy vọng Từ Tiêu Ý có thể nhanh chóng hoàn thành phần anh nói, đừng chú ý những người nào trong phòng học.
Nhưng ý tưởng của cô hiển nhiên là không hiện thực.
Sau lời mở đầu của Hồ giám đốc, Từ Tiêu Ý đi lên bục sân khấu.
Dưới đài một trận vỗ tay, tuy rằng chỉ có sáu cá nhân, nhưng động tĩnh này cũng tương đối lớn. Lâm Tố Tâm thấy Lạc Phi Vũ bên cạnh ngẩng đầu ưỡn ngực, ngồi thẳng tắp, vẻ mặt kích động, cũng chỉ đành vươn tay, làm bộ rất ra sức vỗ vài cái.
Từ Tiêu Ý đứng ở nơi đó, cũng không có làm gì như Lâm Tố Tâm nghĩ, bắt đầu tự giới thiệu linh tinh, mà lại trực tiếp lược qua lời mở màn khách sáo, sắc mặt lạnh băng lấy bảng đánh dấu, bắt đầu điểm danh.
“Trang Lâm Sanh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1482-ac-danh-ben-ngoai-cua-tu-tong-giam.html.]
Chất giọng lạnh nhạt vọng trong phòng học.
Một nam sinh hàng phía trước đứng lên theo bản năng, kích động đáp: “Có ạ! Tôi là Trang Lâm Sanh. Từ tổng giám, chào ngài, tôi đặc biệt sùng bái ngài, mỗi album ngài giám chế tôi đều cẩn thận nghiên cứu. Lần này có thể đến chỗ ngài học tập, tôi……”
Từ Tiêu Ý ngắt lời đầy sùng kính cõi lòng của anh ta, ngữ điệu lạnh băng nói: “Mong cậu đừng nói lời vô dụng vô nghĩa. Tôi điểm danh, đọc đến ai chỉ cần đáp “có mặt” là được.”
Độ ấm trong phòng học dường như thoáng cái hạ thấp xuống mấy độ.
Trang Lâm Sanh vô cùng xấu hổ cương cứng tại chỗ, sau một lúc lâu mới nói: “À, vâng, Từ tổng giám…… Tôi nói…… Có mặt!”
Từ Tiêu Ý căn bản không nhìn anh ta thêm, trực tiếp đọc đến cái tên tiếp theo.
Trang Lâm Sanh lo sợ bất an đánh giá anh mãi, không biết có nên tiếp tục đứng không, đến khi Hồ giám đốc ra hiệu bằng mắt ở bên cạnh với anh ta, anh ta mới thật cẩn thận ngồi xuống.
Trải qua khúc chiết nho nhỏ, nhóm thực tập sinh trong phòng học đều nhạy bén nhận ra, ác danh bên ngoài của Từ tổng giám, cũng không phải là hư danh, xem ra thuộc hạ kiếm cơm ăn dưới tay anh, có lẽ không dễ dàng!
Mấy người sau bị gọi tên đã học được bài học, trừ đáp một câu “có mặt”, cũng không dám nhiều lời câu vô nghĩa nào.
Bảng đánh dấu xếp hàng dựa theo thứ tự thực tập sinh kiểm tra, Lâm Tố Tâm bởi vì là người thêm vào cuối cùng, bị xếp hạng cuối.
Báo xong năm cái tên, Từ Tiêu Ý tạm dừng vài giây, mới mở miệng đọc: “Lâm Tố Tâm.”
Lâm Tố Tâm không khỏi rùng mình.
Không biết có ảo giác của cô không, cô cảm thấy, thời điểm Từ Tiêu Ý đọc đến tên cô, giọng nói hình như càng thêm lạnh lẽo.