Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-02-14 19:21:04
Lượt xem: 2

Nếu Diệp Minh Hi chỉ cùng cô chơi đùa điên cuồng vài ngày thì không nói làm gì. Nhưng cậu lại liên tục bầu bạn bên cạnh cô suốt nửa tháng, ngày nào cũng ở bên nhau như hình với bóng, không ngại gian khổ.

Ví dụ, buổi sáng thức giấc, cô nói không muốn đi ra ngoài, chỉ muốn xem ti vi. Cậu sẽ ngồi cùng cô xem truyền hình nhàm chán cả ngày.

Lại một ví dụ khác, thấy trên TV số đặc biệt chiếu những món ăn ngon của Tây Ban Nha, cô chỉ thuận miệng nói muốn ăn đồ Tây Ban Nha. Cậu liền mua về một đống tài liệu, còn đặt một cái chảo nông về làm cơm hải sản, bảo đảm hương vị giống y như bản gốc.

Một ví dụ khác nữa, cô đột nhiên nói muốn ăn teppanyaki*. Cậu liền vội vã xuống lầu, và nửa tiếng sau quay lại cùng với món teppanyaki nóng hổi trên tay.

*Teppanyaki là phong cách ẩm thực từ thời Thế chiến II, thường dùng một vỉ gang, sắt hoặc thép để nấu. Từ teppanyaki là kết hợp giữa teppan, một miếng sắt mà dùng để nấu các món, và yaki, nghĩa là nướng, xào và chiên. 

Kết quả là, Diệp Minh Hi còn thần thánh hơn cả thần đèn Aladdin. Vì thế Chung Mạn không còn dám tùy tiện mở miệng yêu cầu điều gì nữa.

Lại qua thêm vài ngày, Chung Mạn vẫn tiếp tục nằm trên ghế sofa nhìn Diệp Minh Hi dọn dẹp nhà cửa.

Cậu đã từ bỏ công việc ở Mỹ để trở về nước vì sợ cô một mình không thể vượt qua được nỗi đau. Hiện tại, trạng thái của cô đã tốt hơn, bắt đầu cảm thấy nếu còn tiếp tục làm phiền cậu thì cũng không ổn. Không phải cậu còn có việc phải làm ở Trung Quốc nữa hay sao?

“Mạn Mạn, hết muối rồi, em đi mua đã.” Diệp Minh Hi nói xong liền rời đi, để lại cô một mình trong nhà.

Không gian trong nhà dường như rộng lớn hơn. Tiếng lách cách  chuyển động của kim giây đột nhiên trở nên vô cùng rõ ràng. Chung Mạn bỗng cảm thấy bất an khẽ động đậy, nhưng vẫn không sao yên lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-198.html.]

Chung Mạn bực bội trở mình, đưa mắt nhìn lên đống đồ ăn vặt mà Diệp Minh Hi đã chuẩn bị cho cô. Trước đây, Mạc Lâm luôn tịch thu toàn bộ đồ ăn vặt của cô. Chỉ có giờ nghỉ trưa, giống như hoàng đế ban thưởng cho cô hoặc là những lúc cô mệt mỏi nằm xuống mới lặng lẽ đem đồ ăn đặt xuống bàn cô. Diệp Minh Hi thì khác, cậu sợ cô không ăn nên thường tìm rất nhiều món ăn mới lạ rồi đặt chúng ở trước TV, cạnh máy tính, trong phòng,… bất kỳ lúc nào, ở bất cứ đâu. Chỉ cần cô muốn ăn đều có thể dễ dàng lấy được.

Hai người đàn ông này chiều chuộng cô theo hai phương thức hoàn toàn khác nhau.

Cô đây có tài đức gì mà có thể….

Mạc Lâm còn có thể hiểu được, vì anh là chồng của cô. Nhưng Minh Hi, cô chỉ chăm sóc cậu trong một thời gian ngắn. Vậy mà vì chuyện của cô, cậu không quản ngại vất vả trở về từ đất nước xa xôi, hết lòng hết dạ chăm sóc cho cô. Cậu vốn dĩ không cần phải giống như Thần Đèn thực hiện hết tất cả các nguyện vọng của cô. Huống chi những nguyện vọng đó rất ngu xuẩn, rất ấu trĩ.

Đợi Minh Hi trở về, cô nên đuổi cậu đi, bảo cậu để tâm vào làm những chuyện quan trọng hơn. Dù sao đối với một người đàn ông mà nói, sự nghiệp vẫn là điều quan trọng nhất.

Nhưng sau khi cậu đi, mỗi ngày cô sẽ phải một mình đối mặt với bốn bức tường trống rỗng, khi ăn sẽ không có ai trò chuyện cùng cô, khi xem tivi sẽ không có ai ngồi bên cạnh và khi chơi game cũng sẽ không có ai hào hứng chơi cùng cô,…

Đó là một điều khủng khiếp. Khi cô nghĩ đến việc sống một mình, cô còn có ý nghĩ làm ngơ với chuyện đuổi Diệp Minh Hi về Mỹ dù cho đây là điều cần thiết… Chẳng lẽ, cô đã bị hai người đàn ông này chiều chuộng đến hư hỏng rồi sao? Trước đây, rõ ràng cô có thể vui vẻ sống một mình ở thành phố X. Sao giờ đây cô lại sợ ở một mình như vậy?

Không được, cô không thể ích kỉ như vậy….

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng lý trí đã chiến thắng. Chung Mạn thở hắt ra, quyết tâm nói thật rõ ràng mọi chuyện cho Minh Hi ngay sau khi cậu quay lại. Để cho cậu không cần phải tiếp tục lãng phí thời gian bên cô nữa.

Bên này, Chung Mạn muốn Minh Hi trở về làm việc. Bên kia, Minh Hi lại đang từ chối công việc.

“George, anh hãy hủy hết công việc của tôi đi. Trong thời gian ngắn, tôi không thể trở lại Mỹ được.”

Loading...