Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 115
Cập nhật lúc: 2025-02-05 19:23:48
Lượt xem: 2
“Em nhận được học bổng, chị vui lắm đó.” Chung Mạn chân thành nói. “Phải duy trì, phải cố gắng thêm, biết chưa nào?”
“Vâng.” Diệp Minh Hi đặt cốc xuống, định chui vào lòng Chung Mạn.
“Này, người chị đang bẩn, đừng qua đây.”
“Có sao đâu.” Cho dù cô có thành thế nào, cậu cũng sẽ chẳng bao giờ bận tâm.
Chỉ là, nếu như cô phát hiện cậu không còn là đứa trẻ ngây thơ kia nữa, không còn là Diệp Minh Hi tốt đẹp như thiên sứ nữa, liệu cô có ghét bỏ cậu không?
Ước muốn duy nhất của cậu chỉ là mãi mãi được ở bên cạnh cô. Cho nên, xin đừng bao giờ nói “Đừng qua đây”, có được không?
※※※※※
Trường trung học Hoằng Văn đang tưng bừng chuẩn bị đón chào chuyến thăm của đoàn đánh giá trường học trên cả nước.
Vì khắp nơi đều có trường học, phụ huynh khó lựa chọn, một số đơn vị truyền thông có uy tín đã lập nên một đoàn đánh giá, ba năm một lần sẽ ghé thăm các trường khác nhau, đánh giá các mục như thành tích của học sinh, phê duyệt công văn, thiết bị dạy học, chất lượng giáo viên,.. Sau khi có kết quả sẽ được quảng cáo mấy ngày liền trên các phương tiện truyền thông, cũng sẽ liên tục được các chương trình uỷ nhiệm trong vòng ba năm, tầm quan trọng chẳng cần nói cũng biết.
Nếu cuối cùng đạt được thứ bậc cao, học sinh chắc chắn sẽ nổi bật trên đường, mặc đồng phục đi trên phố đều sẽ nhận được ánh mắt vô cùng hâm mộ. Người nghe danh xin nhập học cũng sẽ nhiều lên, tài nguyên của trường sẽ được mở rộng, sự vất vả của nhân viên trên dưới của toàn trường đều sẽ nhận được ‘khen thưởng’. Cho nên dù ngày thường quan hệ giữa thầy và trò trường Hoằng Văn có thế nào, giờ phút này đều đoàn kết nhất trí, phải làm cho tên tuổi của ‘Trung học Hội quán Hoằng Văn’ nổi lên!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-115.html.]
Không có lãnh đạo thì chẳng thể thành công, với hoạt động quy mô lớn như này thì điều ấy lại càng đúng. Đợt bầu lãnh đạo học sinh lần này, Trương Dũng chẳng có công trạng gì lại bất ngờ thắng hội trưởng hội học sinh Tần Tâm Lan với chênh lệch một phiếu. Khi kết quả bỏ phiếu được công bố, đến cả Trương Dũng cũng chớp chớp mắt tận vài cái, không dám tin.
Tần Tâm Lan trước giờ vẫn ham mê quyền lực, vậy mà lần này sau khi thất bại lại chẳng có lấy nửa câu oán thán. Thậm chí cô ta còn còn chủ động giúp đỡ các bên có nhu cầu, dù là nhân lực vật lực cũng đều không keo kiệt. Hành động hào phóng này hiển nhiên nhận được sự tán thưởng của trên dưới toàn trường, uy tín còn tốt hơn trước khi thất bại, có thể nói là Tái ông thất mã, yên tri họa phúc*.
*Ý chỉ họa phúc ở đời khó mà lường trước được.
“Kế hoạch này của cậu quả nhiên không tồi.” Ở một góc khuất trong trường, Tần Tâm Lan cười tươi như hoa nói. “Tôi biết ngay cậu là một nhân tài mà. Nếu cậu sớm hợp tác với tôi, trong trường đã không còn nhân vật như Trương Dũng từ lâu rồi.”
Diệp Minh Hi đứng đối diện cô ta không nói gì. Tần Tâm Lan cũng không ép cậu phải mở miệng, chỉ nói: “Quản lý không tốt khiến giám khảo bị thương, lại thêm chỉ trích từ phía nhà trường và sự căm ghét của học sinh, ngày tháng sau này của cậu ta e là không được yên lành… Tôi muốn cậu ta được nâng lên cao bao nhiêu, thì sẽ ngã đau bấy nhiêu!”
Nói xong cô ta cũng chẳng để ý Diệp Minh Hi nữa, bỏ đi làm đợt kiểm tra cuối cùng. Còn Diệp Minh Hi thì một mình đi tới phòng thực hành Hoá theo kế hoạch.
Vì đoàn đánh giá đã quyết định sẽ tham quan phòng thực hành Hoá, bên trường không tiếc tiền sơn lại tường, lọc ra bàn ghế còn mới để thay cho cái cũ. Dụng cụ thí nghiệm và nguyên liệu đương nhiên đều đã mua mới.
Diệp Minh Hy tìm ra hai lọ hydro peroxid mới tinh và hai lọ acid sulfuric. Hai lọ là loại nồng độ thấp thông thường, hai lọ kia lại lại là nồng độ cao dùng trong thí nghiệm hoá học và công nghiệp. Cậu lấy một chậu nước, ngâm bốn lọ thuỷ tinh kia vào trong chậu.
Mười phút sau, chất keo dùng để dán nhãn trên lọ bị tan ra, bốn chiếc nhãn dập dờn trôi nổi trong nước. Cậu cẩn thận vớt lọ và nhãn lên rồi đổi cho nhau, đặt ở nơi thoáng gió hong khô tự nhiên. Hai tiếng sau, bốn lọ hydro peroxid và acid sulfuric vẫn chưa được mở nắp, vẫn cứ mới tinh, chỉ có Tần Tâm Lan và Diệp Minh Hi biết chất lỏng trong lọ ‘nồng độ thấp’, so với ban đầu thì nồng độ cao hơn tới hai mươi lần.
Trong thời gian đợi gió hong khô, Diệp Minh Hi lại lấy kìm sắt làm nắp chiếc bình nhỏ to hơn một chút, rồi móc ra mấy ống nhựa dẻo để lẫn vào trong mấy thanh nhựa dẻo chuyên dùng để khuấy các dung dịch hóa học.