Trấn Bắc Vương Phủ Có Một Quận Chúa Điên - Chương 198: Học Trò

Cập nhật lúc: 2025-11-17 08:05:20
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thống lĩnh,  c.h.ế.t do gãy xương cổ.

Hẳn là bóp gãy cổ , đó mới treo lên xà nhà.”

 

Bạch Quyên Quyên ghi chép bộ tình trạng nghiệm thi, đó đặt lên bàn mặt Tần Kim Chi.

 

Tần Kim Chi gật đầu:

“Dạo Lưu Y Y đến tìm ngươi, phiền đến việc của ngươi ?”

 

Bạch Quyên Quyên vội vàng :

“Làm thể gọi là phiền , Lưu cô nương giúp   nhiều, dạy   ít y thuật.

Những vấn đề cảm thấy khó khăn, nay đều thể giải quyết.”

 

Tần Kim Chi gật gù:

“Vậy  việc .”

 

Lúc , Thôi Oánh bước , ngửa cổ uống cạn một chén .

 

Tần Kim Chi nhướng mày:

“Bị ch.ó rượt ?”

 

Thôi Oánh trợn trắng mắt:

“Ngươi hôm nay bao nhiêu bản tấu đàn hặc ngươi .”

 

Tần Kim Chi nhún vai:

“Bị đàn hặc chẳng là chuyện bình thường ?

Từ lúc Thiên Điểu ty thành lập, ngày nào mà chẳng mấy bản tấu đàn hặc .”

 

Thôi Oánh lắc ngón tay:

“Hôm nay thì khác, mấy vị đại nhân ở Ngự sử đài quyết bỏ qua, nếu hoàng thượng xử phạt ngươi, bọn họ thề sẽ dừng .”

 

Tần Kim Chi nghĩ ngợi một lát:

“Đâm đầu cột ?”

 

Thôi Oánh trừng to mắt:

“Suýt thì thế!”

 

Tần Kim Chi bật :

“Xem , công lực của Ngụy lão vẫn như xưa.”

 

Thôi Oánh vẻ khoa trương:

“Đâu chỉ như xưa, giờ Ngụy lão còn đang cửa nhà một vị ngôn quan trong đó mà c.h.ử.i loạn lên kìa.”

 

Tần Kim Chi khẽ:

“Nơi bảo ngươi chọn, thế nào ?”

 

“Đã chọn xong, chỉ cần tu sửa một chút là thể học đường.”

 

Nghe , Tần Kim Chi liền dậy:

“Tốt, việc trong ty ngươi tự xử lý, ngoài một chuyến.”

 

Thôi Oánh cũng bắt đầu quen với việc Tần Kim Chi thường xuyên biến mất như .

 

Tần Kim Chi xe ngựa đến Quốc Tử Giám.

Trường Phong đạo nhân đang thiền.

 

Nàng xách theo hộp đồ ăn, lấy một bát cua say đặt mũi ông, còn cố tình phe phẩy cho hương bay mũi.

 

“Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.”**

Trường Phong đạo nhân thèm mở mắt.

 

Tần Kim Chi trực tiếp gắp miếng cua cắt sẵn nhét miệng ông:

“Sư phụ, đây là cua say ngâm rượu đào ba mươi năm đó.”

 

Lão đầu hé mắt, liếc nàng một cái:

“Có chuyện thì .”

 

Tần Kim Chi hì hì:

“Nhận một học trò .”

 

Trường Phong đạo nhân cầm lấy bát cua, ăn ngon lành.

Ăn sạch sẽ xong, đưa bát cho nàng, lau mặt, nhắm mắt :

“Không nhận.”

 

Tần Kim Chi lập tức túm lấy chòm râu của ông:

“Này! Lão đầu! Nhận ?”

 

Trường Phong đạo nhân trừng mắt, véo tai nàng:

“Nghịch đồ! Mau buông tay!”

 

Tần Kim Chi nhăn mặt:

“Người buông !”

 

Có ai ngờ, bậc đại nho đương thời cùng một quận chúa cành vàng lá ngọc cãi cọ như trẻ con!

 

“Tế tửu đại nhân, ngài thế ạ?”

Ngoài cửa, tiểu đồng tiếng động, vội vàng hỏi.

 

Trường Phong đạo nhân buông tai nàng, hắng giọng :

“Không , thiền định, đừng để ai quấy rầy.”

 

“Vâng.”

 

Tần Kim Chi xoa xoa tai, lấy từ trong n.g.ự.c áo một xấp giấy, đưa cho ông.

Trường Phong đạo nhân hừ lạnh, nhắm mắt.

 

Tần Kim Chi hít sâu, bày hết các bài văn mặt ông, đó tiến đến, vạch mí mắt ông :

“Nhìn !”

 

Trường Phong đạo nhân tức giận định lấy cây phất trần quất nàng, nhưng ánh mắt lướt qua trang giấy hấp dẫn.

Ông tùy ý lật một bài, trong mắt thoáng hiện lên vẻ tán thưởng.

 

Đến khi hết cả xấp văn thư, ông ngẩng đầu, khép mắt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-198-hoc-tro.html.]

“Ngày mai đưa đến gặp .”

 

Tần Kim Chi thu văn chương, mỉm :

“Sớm thế chẳng .”

 

Trường Phong đạo nhân cầm lấy cây phất trần, quất nàng một cái:

“Nếu ngươi đưa sớm, sẽ đồng ý ?”

 

Tần Kim Chi tươi:

“Vậy đây.”

 

“Cút mau!”

Trường Phong đạo nhân nhắm mắt .

 

Tần Kim Chi nhún vai đắc ý, lặng lẽ rời khỏi Quốc Tử Giám.

 

Ngày hôm , trong Kinh thành xảy một chuyện khiến sĩ tử khắp nơi ghen tỵ vô cùng.

Tân nhiệm tế tửu Quốc Tử Giám, Trường Phong đạo nhân thế mà thu một học trò.

Người sĩ tử trong Kinh thành, mà chính là cựu Minh vương phi Lãng Minh Nguyệt!

 

Cả Kinh thành xôn xao.

phong thái tài nữ của Lãng Minh Nguyệt lập tức nổi danh trong dân gian.

Các lâu, tửu quán vốn thích lan truyền lời thị phi, nay cũng bắt đầu truyền tụng văn chương của nàng.

Có Trường Phong đạo nhân chỗ dựa, những thi văn nàng từng sáng tác đời ca tụng, ai dám nghi ngờ tài học của nàng nữa.

 

Khi Lãng Minh Nguyệt đến Thiên Điểu ty để tạ ơn, Thôi Oánh tức giận đến mức suýt c.ắ.n nát khăn tay.

“Sao ngươi với rằng ngươi quen Trường Phong đạo nhân chứ?”

 

Tần Kim Chi nhướng mày:

“Sao, ngươi cũng bái sư ?”

 

Thôi Oánh than vãn:

“Ai mà chứ!

Đó là Trường Phong đạo nhân, nếu ông chỉ dạy, học thức tất nhiên sẽ tiến thêm một bậc!”

 

nhanh, nàng bình tĩnh :

“Có điều, bây giờ xem , Lãng Minh Nguyệt mới là cần phận hơn.

Có danh phận học trò của Trường Phong đạo nhân, khi nữ học lập, sẽ ai dám nghi ngờ học thức của nàng.”

 

Tần Kim Chi mỉm , lấy từ bàn một quyển Kinh Thi:

“Tác phẩm do Trường Phong đạo nhân chú giải, bản độc nhất vô nhị.”

 

Thôi Oánh nâng niu nhận lấy, mắt sáng lấp lánh:

“Ta mà! Ngươi đúng là tỷ cùng phụ mẫu của !”

 

Tần Kim Chi mỉm :

“Nghe , gần đây ngươi còn học rèn pháp từ A Man?”

 

Thôi Oánh kiêu ngạo lắc ngón tay:

“Không chỉ thế, còn học khinh công từ Vân Tước nữa.

Nếu đ.á.n.h , vẫn thể chạy.”

 

Tần Kim Chi gật đầu:

“Ngươi còn nhớ Từ Du tướng quân chứ?”

 

Thôi Oánh bĩu môi:

“Con gấu đó ?”

 

Tần Kim Chi ngẩn , bật nửa ngày:

“Từ Du chỉ là uy mãnh thôi. Hắn bắt vài kẻ khả nghi gần căn nhà nơi kể chuyện g.i.ế.c.

Đám tiện đưa về Thiên Điểu ty. Ngươi hãy đến tìm Từ Du, học cách thẩm vấn phạm nhân.”

 

Thôi Oánh nhướn mày:

“Hắn giỏi lắm ?”

 

Tần Kim Chi hít mũi:

“Trong một canh giờ, thể lột sạch da của một phạm nhân mà vẫn đảm bảo đó c.h.ế.t.”

 

Thôi Oánh lập tức dậy:

“Thật là nhân tài hiếm ! Ta ngay đây.”

 

Sau khi Thôi Oánh rời , Tần Kim Chi trở về Trấn Bắc vương phủ.

Nàng bước sân viện của Trấn Bắc vương.

Trong sân, Tần Nghiệp đang cùng thuộc hạ diễn luyện binh pháp sa bàn.

 

“Quận chúa đến !”

“Tham kiến quận chúa!”

Mọi vội vàng hành lễ.

 

Tần Nghiệp ngẩng đầu, vang:

“Tôn nhi ngoan của đến .”

 

Thấy Tần Kim Chi chăm chú sa bàn, Tần Nghiệp :

“Thế nào, cùng tổ phụ đ.á.n.h một ván ?”

 

Tần Kim Chi đáp:

“Nhiều thuộc hạ của đang ở đây, nếu thắng thì mặt mũi của Trấn Bắc vương để ?”

 

Nghe , Tần Nghiệp ha hả:

“Nghe rõ , đây mới đúng là tôn nữ của ! Khí phách lắm!”

 

Trong sân đều là các tướng lĩnh tín của Trấn Bắc vương.

Ai cũng đều ông là kẻ si mê cưng chiều tôn nữ, quả là sai.

 

Ánh mắt của Tần Nghiệp bỗng nhiên trở nên nghiêm túc:

“Nào, cùng tổ phụ đấu một ván, để xem bản lĩnh của ngươi thế nào!”

 

*Tam nhân thành hổ: 

Ba hổ thì sẽ thành thật sự hổ.

Ý : Khi nhiều cùng truyền miệng một lời dối, hoặc tin đồn nhắc nhiều , sẽ tin đó là sự thật.

 

**Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo: 

Khi lý do gì mà tỏ ân cần, đó gian ý thì cũng là ý đồ.

Loading...