Trấn Bắc Vương Phủ Có Một Quận Chúa Điên - Chương 191: Bao Vây Hoàng Thành

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:31:26
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Chân đột nhiên phắt , liền thấy tiếng của Triệu Thế Tôn phát từ miệng của Tần Kim Chi.

Tần Kim Chi mỉm nét hoảng hốt mặt Tiêu Chân. 

“Tiêu ? Mấy ngày gặp, chẳng còn thiết như nữa.”

 

Tiêu Chân chỉ cảm thấy đầu óc ù như tiếng chuông vang.

Triệu Thế Tôn! Con cháu của Triệu gia!

Hoá là Tần Kim Chi giả trang!

Hắn đưa Tần Kim Chi xem đám mã tặc mà nuôi!

Hoàng tử lén lút nuôi quân, tội như mưu phản!

Rốt cuộc là Tần Kim Chi để mắt đến từ khi nào?

 

“Ngươi định gì?”

 

Tần Kim Chi khì, xoay quanh Tiêu Chân một vòng.

“Ta chỉ hỏi thập cửu hoàng tử đang định gì?

Hoàng tử lén lút nuôi quân, chẳng là cũng tranh giành vị trí đó ?”

 

Tiêu Chân cảm thấy lạnh toát cả , kế hoạch ắp ủ bao nhiêu năm, Tần Cẩn Chi phát hiện.

Hắn quanh, chỉ thấy bốn bề vắng lặng.

 

Đôi mắt Tiêu Chân tối sầm .

“Ta  ngờ Kim Chi gian xảo như , rốt cuộc là ai sai khiến ngươi những chuyện ?

Trấn Bắc vương? Hoàng hậu? Hay là phụ hoàng?”

 

Tần Kim Chi lớn. 

“Ngươi thật sự quá xem trọng bản .

Hay là bây giờ, chúng cùng lên điện, để xem hoàng tổ phụ còn nhớ đến tên ngươi ?”

 

Sắc mặt Tiêu Chân thoáng lóe lên sát khí.

Hắn ghét nhất chính là phận hoàng tử mờ nhạt của bản .

Không ai quan tâm, ai chú ý, ai nhớ đến.

 

Tần Kim Chi tiến đến mặt

“Có g.i.ế.c ?”

 

Tiêu Chân im lặng, mặt lạnh như tro.

 

Tần Kim Chi chút kiêng dè chế giễu Tiêu Chân:

“Ngươi giúp Tiêu Uẩn điều động cả một doanh quân mà còn g.i.ế.c , ngươi nghĩ chỉ một ngươi là thể g.i.ế.c ?”

 

Mắt Tiêu Chân mở to!

Tần Kim Chi chỉ đang giúp Tiêu Uẩn, mà còn Tiêu Uẩn cũng lén lút nuôi quân!

Việc nuôi mã tặc là khi Tiêu Uẩn lén nuôi quân ở núi Đại Lương, mới bắt đầu chuẩn .

Tiêu Chân như Tiêu Uẩn  Trịnh gia hậu thuẫn, tất cả đều dựa mưu tính của chính .

 

Tiêu Chân đột nhiên thẳng Tần Kim Chi, giọng do dự, hỏi:

“Việc Trịnh thị sụp đổ, là do ngươi ?”

 

Tần Kim Chi Tiêu Uẩn g.i.ế.c !

Ngay lúc then chốt , Trịnh thị mất tất cả những địa vị vốn .

Mọi thứ trong câu chuyện đều gắn liền với một , chính là Tần Kim Chi.

Trước nay cứ tưởng nhị ca  g.i.ế.c Tần Kim Chi chỉ vì nàng chướng mắt.

Giờ nghĩ , với bản tính của nhị ca, dám mạo hiểm điều động cả một doanh binh ngay trong Kinh thành để trừ khử Tần Kim Chi.

Thì là hai đang âm thầm giằng co, ngầm bày thế đối phó .

 

Nhị ca thua! Họ thua quá t.h.ả.m !

Sự xảo quyệt và khôn ngoan của Tần Kim Chi quả thực thể nào lường !

Nàng che giấu đến mức , rốt cuộc là đang toan tính những chuyện gì?

Chẳng lẽ, Tần Kim Chi đến đây là để tính sổ với  ?

 

Tiêu Chân hít sâu một

“Ngươi gì?”

 

Tần Kim Chi vỗ vai :

“Yên tâm , rộng lượng.

Ta là Tiêu Uẩn g.i.ế.c , sẽ gì với ngươi.”

 

Tiêu Chân càng lúc càng khó hiểu, rốt cuộc Tần Kim Chi gì?

Nếu đến để trả thù, những lời với ?

 

Nụ mặt Tần Kim Chi rạng rỡ quỷ dị.

“Ta rộng lượng như , thập cửu hoàng tử cũng nên báo đáp chứ nhỉ?”

 

Tiêu Chân thẳng  đôi mắt nàng, hỏi:

“Ngươi gì?”

 

Tần Kim Chi nhếch miệng

“Ta đêm nay, bộ binh mã của Tiêu Uẩn bao vây hoàng thành!”

 

Tiêu Chân dám tin tai .

“Ngươi gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-191-bao-vay-hoang-thanh.html.]

 

Tần Kim Chi thản nhiên vẫy nhẹ váy áo. 

“Nhị thúc của nuôi nhiều mã tặc như , chẳng là để đợi ngày ?

Ta chỉ giúp nhị thúc thực hiện điều đó sớm một bước thôi.”

 

Giọng của Tiêu Chân vô thức cao hơn vài phần. 

“Ngươi đang gì chứ?”

 

Tần Kim Chi ngẩng đầu , nở nụ chân thành.

“Đương nhiên, là giúp nhị thúc  của mưu phản!”

 

Tiêu Chân từng thấy nào điên như !

Sau yến tiệc trong cung, nhị ca  sẽ lên đường về đất phong.

Tần Kim Chi chặn đường nhị ca một cách triệt để!

Nàng Tiêu Uẩn còn chỗ chôn !

 

Chỉ cần hoàng tử mưu phản, dù chuyện kinh thiên động địa đến mức nào cũng thể giữ mạng.

, Tần Kim Chi khiến Tiêu Uẩn vạn kiếp bất phục.

 

Tần Kim Chi dùng vẻ mặt khó hiểu hỏi:

“Sao kinh ngạc như ? Chẳng đó là điều ?

Ngươi đang nghĩ đến tình ? Không thể phản bội Tiêu Uẩn ?”

 

Tiêu Chân cau mày thật sâu:

“Ngươi nghĩ sẽ lời ngươi ?”

 

Tần Kim Chi đến nỗi suýt ngã.

“Ngươi nghĩ tại ngươi tư cách đây chuyện với ?”

 

Trong Kinh thành , trong hoàng cung , một hoàng tử sủng ái như , quả thật nực .

Tần Kim Chi thật sự địa vị tôn quý hơn .

nhiều hoàng tử, nhưng chỉ những kẻ hoàng thượng sủng ái mới thể cận với Tần Kim Chi.

Hoàng tử sủng ái như , ngày thường còn chẳng thể đến gần Tần Kim Chi.

 

Tiêu Chân nghiến răng, Tần Kim Chi thậm chí còn thèm che giấu sự chế giễu dành cho .

 

Nàng lấy chiếc ấn thể điều động binh sĩ núi Đại Lương .

“Ngươi để mắt đến ngươi ?

Vì trong đám sát thủ bắt , nhận ngươi.”

 

Tiêu Chân siết chặt nắm tay.

 

“Ngươi xem, một hoàng tử vô danh như ngươi, cải trang mà vẫn nhận ?”

 

Ánh mắt của Tiêu Chân dừng chiếc ấn trong tay nàng.

Tất nhiên là vì tiết lộ danh tính của .

 

Tiêu Chân thể âm thầm nuôi nhiều mã tặc quanh Kinh thành.

Hắn kẻ ngốc, Tiêu Uẩn đưa ấn cho , chút do dự giao phó cho điều động tất cả binh lực núi Đại Lương, chính là muốt đổ tất cả tội  lên đầu

 

Hắn là một quân thể  mang hy sinh bất cứ lúc nào, nếu chuyện bất trắc, tất cả đều đổ lên đầu Tiêu Chân.

Nếu thành công, hưởng lợi chỉ Tiêu Uẩn.

Hắn Tiêu Uẩn chỉ lợi dụng , nhưng ngờ Tiêu Uẩn còn ý định để cho sống.

 

Tần Kim Chi mỉm , tên cũng quá ngu dốt.

“Ngươi nuôi mã tặc ở trại , chẳng là hy vọng một ngày nào đó thể tranh đoạt một phen với chúng ?

Tuy Trịnh thị  sụp đổ, nhưng con thú trọng thương vẫn còn nanh vuốt.

Nếu Tiêu Uẩn trở về đất phong dưỡng sức, cho dù sức mạnh giảm sút, vẫn là mối đe doạ lớn đối với ngươi.

Ngươi nhân cơ hội , diệt trừ một đối thủ ?”

 

Lời của Tần Kim Chi như tiếng thì thầm của ma quỷ, dần dần mê hoặc .

Hạt giống tham vọng trong lòng Tiêu Chân gió lay động, khao khát nảy mầm.

 

Tần Kim Chi thấy Tiêu Chân chìm trong suy nghĩ, tiếp tục :

“Ta thù với Tiêu Uẩn, c.h.ế.t.

Nếu ngươi thành chuyện , sẽ bỏ qua việc ngươi giúp Tiêu Uẩn g.i.ế.c .

Ngược , nếu chọc giận , ngươi sẽ chẳng yên ở Kinh thành .

Có lẽ ngươi còn , Tiêu Triệt là do g.i.ế.c!”

 

Tiêu Chân lời nàng cho kinh hãi, loạng choạng.

Hắn vẻ như hoa của Tần Kim Chi, lòng chỉ thấy giống như đóa túc độc nhất đời.

Ngay cả khi chỉ đến gần một chút, cũng sẽ dẫn đến cái c.h.ế.t t.h.ả.m khốc.

Nàng dám g.i.ế.c cả hoàng tử!

 

Một lúc lâu , Tiêu Chân mới lấy giọng.

“Ngươi sợ bỏ ?”

 

Ra khỏi cung, sẽ tìm nơi ẩn nấp.

Tần Kim Chi cũng chẳng thể .

 

Tần Kim Chi , lớn:

“Ngươi nghĩ sẽ chuyện mà chắc chắn ?”

Loading...