Trấn Bắc Vương Phủ Có Một Quận Chúa Điên - Chương 189: Đại Lễ

Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:20:25
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bảy ngày cấm túc kết thúc.

lúc sinh thần của hoàng hậu đến.

Cả nước cùng mừng lễ.

 

Trong yến tiệc cung đình, Tần Kim Chi mặc một bộ áo lụa lấp lánh,  bên hoàng hậu.

Đối diện chính là thái tử cùng gia quyến.

Không chỉ thái tử phi và hai vị trắc phi, thái tử còn đưa cả Thẩm Lưu Doanh đến dự yến.

 

Các phi tần đều mang theo hoàng tử và công chúa của .

Khi Phương tần xuống, tiểu hoàng tử và tiểu công chúa liền chạy đến bên cạnh Tần Kim Chi.

 

Hoàng đế hai đứa bé giống như tiểu đồng dính lấy Tần Kim Chi, ha hả:

“Quả thật chúng nó chẳng sợ con.”

 

Tần Kim Chi chống má, tươi:

“Hết cách , là vì quá xinh thôi.”

 

Nàng cầm quả bàn, mạnh tay bẻ đôi.

Hai đứa nhỏ mỗi đứa cầm một nửa, tay còn vẫn níu lấy váy Tần Kim Chi.

 

Hoàng hậu thấy cũng nở nụ hiền từ:

“Phương tần, tiểu hoàng tử và tiểu công chúa thích Kim Chi như , ngươi cứ cạnh Kim Chi .”

 

Phương tần run rẩy đáp:

“Tạ hoàng hậu nương nương.”

 

Phương tần nhập cung năm mười sáu tuổi, nay cũng chỉ lớn hơn Tần Kim Chi tám chín tuổi.

Trong đám phi tần, nàng vẫn giữ vẻ trẻ trung diễm lệ.

 

Hiền phi thấy thế liền hừ lạnh một tiếng:

“Hoàng tử và công chúa do Phương tần dạy dỗ quả nhiên ngoan ngoãn.”

 

Tiểu hoàng tử và tiểu công chúa chỉ mới năm tuổi, nếu ai chỉ dạy, dám chạy đến bên cạnh Tần Kim Chi?

Trong cung, đứa trẻ nào đến cái tên Tần Kim Chi mà chẳng sợ hãi.

 

Tần Kim Chi liếc bà một cái:

“Ý Hiền phi là, vị nương nương nào dạy dỗ các hoàng tử công chúa ngoan ngoãn ư?

Nói cho , để hoàng tổ mẫu chủ, xem thử nên giao tất cả hài tử cho Hiền phi dạy dỗ .”

 

Hiền phi ngẩn , khẽ :

“Quận chúa đùa .”

 

Thẩm Minh Đường dẫn theo cửu công chúa lâu xuất hiện bên hoàng đế.

Sau thời gian cấm túc, dường như Tiêu Viên Dao biến thành một khác.

 

Nàng hai đứa nhỏ bên cạnh Tần Kim Chi, dịu giọng gọi:

“Cửu tỷ món củ sen ướp mật hoa quế, đến đây với cửu tỷ.”

 

Nào ngờ dứt lời, tiểu công chúa liền ôm chặt lấy cánh tay của Tần Kim Chi.

Tiêu Viên Dao khựng , miễn cưỡng nặn một nụ gượng gạo:

“Cảnh Diêu, Cảnh Dật, qua đây.”

 

Tiểu công chúa mím môi, Tần Kim Chi, :

“Cửu tỷ đ.á.n.h , Cảnh Diêu  .”

 

Phương tần lập tức bịt miệng con bé:

“Trẻ con đừng bậy!”

 

những gần đó đều rõ.

Ánh mắt hoàng đế Tiêu Viên Dao cũng lạnh mấy phần.

Người khác tiện xen .

 

Tiêu Viên Dao trừng mắt chằm chằm, thầm nghĩ đợi yến tiệc kết thúc, nhất định dạy cho chúng một bài học.

Vừa mới xuất hiện, nàng mất mặt phụ hoàng như .

 

Lúc , Thẩm quý phi dậy, cung kính bước :

“Bệ hạ, hôm nay là thọ thần của hoàng hậu nương nương, thần chúc nương nương phúc như Đông Hải, thọ tỉ Nam Sơn.

Nương nương vốn tiết kiệm, thích xa hoa, vì thần tự tay chép Vạn Thọ kinh, xin dâng lên nương nương.”

 

Hoàng đế mỉm :

“Ái phi quả nhiên kính trọng hoàng hậu.”

 

Hoàng hậu cũng lên tiếng:

“Làm phiền quý phi , bản cung thích lễ thọ .”

 

Không ít trong điện ngạc nhiên.

Xem giờ đây Thẩm quý phi cũng thu sắc nhọn, đối với hoàng hậu cung kính hơn nhiều.

 

Có Thẩm quý phi mở đầu, các phi tần, hoàng tử, thế gia lượt dâng quà mừng thọ.

Quà mừng vô cùng quý hiếm, trân quý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-189-dai-le.html.]

 

Cuối cùng, chỉ còn hai dâng lễ.

Một là Tần Kim Chi, còn chính là hoàng đế.

 

Hoàng đế đều chuẩn quà chu đáo, lòng cực kỳ vui vẻ:

“Đã , trẫm là phu quân, thể kém họ?”

 

Thẩm Minh Đường hỏi:

“Bệ hạ, rốt cuộc chuẩn bảo vật gì cho hoàng hậu nương nương, mau lấy cho chúng thần mở mắt.”

 

Hoàng đế lớn:

“Hồng Đức Toàn!”

 

Chỉ thấy Hồng công công bưng một khay phủ vải vàng, cung kính tiến đến bên hoàng hậu.

Hoàng đế tự tay vén tấm vải , bên là một chiếc ngọc tỷ.

 

“Hoàng hậu, nàng gả cho trẫm khi trẫm chỉ là một kẻ vô danh, cùng trẫm đồng cam cộng khổ, sinh con dưỡng cái.

Sau khi trẫm đăng cơ, nàng trẫm quản lý lục cung, yêu thương hoàng tự.

hiền hậu như nàng, là phúc của trẫm! Hoàng hậu xứng với danh hiệu Quốc Mẫu.

Trẫm cùng hoàng hậu phu thê một thể, từ nay về , giang sơn Tiêu thị sẽ  một nửa mang họ Triệu.

, trẫm đặc chế Phượng tỷ, tặng cho hoàng hậu. Từ nay, hoàng hậu và trẫm sẽ cùng trị vì thiên hạ!”

 

Lời dứt, liền mấy đại thần quỳ xuống, hô to:

“Bệ hạ quên ân nghĩa thuở hàn vi, quên tình nghĩa nguyên phối, đem nửa giang sơn dâng cho hoàng hậu nương nương, quả là minh quân đương thế!

Bệ hạ vạn tuế, nương nương vạn tuế, Tấn quốc thiên thu vạn đại, thịnh trị phồn vinh!”

 

Không ít triều thần cũng hô theo.

 

Thực , hoàng hậu tài học nông cạn, việc hậu cung còn quản hết, huống gì chuyện triều chính.

Hoàng đế chẳng qua là để diễn trò, lấy lòng dân.

Hoàng hậu ngoại thích chống lưng, cho dù thật sự đồng trị thiên hạ, cũng chỉ để là thái tử thêm một tầng đảm bảo.

 

Đổi là triều khác, nước khác, e rằng sớm ầm ĩ.

lúc , ngay cả thế gia trong điện cũng ai phản đối.

Một hoàng hậu cô thế cô, cho dù hoàng đế tôn sùng, cũng đủ sức để họ e dè.

 

Trong điện hiếm thấy sự hòa thuận nhất thời, tràn ngập lời ca tụng hoàng đế.

 

Lúc , Hiền phi cất lời:

“Kim Chi quận chúa, hoàng hậu nương nương luôn thương yêu từ nhỏ, thấy dâng lễ?”

 

Tần Kim Chi khẽ thở dài:

“Hoàng tổ phụ đem cả Phượng tỷ , lễ vật của chẳng khác nào trò .”

 

Nói , nàng lấy từ bên chân một chiếc hộp gỗ:

“Ta một khối ngọc Nam Cương, tự tay tạc thành tượng Quan Âm, dâng tặng hoàng tổ mẫu.”

 

Hộp mở , một pho tượng Phật tinh xảo hiện .

Nhìn kỹ, gương mặt Quan Âm chính là gương mặt hoàng hậu.

 

Hoàng hậu thấy liền mừng rỡ:

“Mau đem lên cho bản cung xem.”

 

Thần sắc vui sướng còn nhiều hơn khi nhận Phượng tỷ.

 

Mọi đều nhướng mày.

Phượng tỷ chỉ là tượng trưng, chẳng bằng tượng Quan Âm tự tay tạc nên, càng biểu lộ tấm lòng.

Khó trách hoàng hậu thương yêu Tần Kim Chi đến .

 

Ở bên , mắt Thôi Oánh lóe sáng.

Thì nàng chọn quà cho thọ thần của tổ mẫu lời dối.

Quả thực là sinh thần hoàng hậu, khi Thôi Oánh còn tưởng Tần Kim Chi tiêu tiền phung phí.

 

Ngồi thấp, Tiêu Chân thấy tượng Quan Âm, khẽ sững sờ.

Khối ngọc Nam Cương chẳng chỉ một miếng, đang trong tay Triệu ?

Sao Tần Kim Chi cũng ?

 

Hoàng hậu nâng tượng Quan Âm, yêu thích buông:

“Đặt trong Phật đường của bản cung.”

 

Tần Kim Chi dáng vẻ , bỗng nhoẻn miệng :

“Có hoàng tổ mẫu nghĩ tôn nhi chỉ chuẩn món quà ?”

 

Hoàng hậu sang hoàng đế,  tươi:

“Người xem con bé , chỉ vui thôi.”

 

Hoàng đế cũng vui vẻ to:

“Là lễ gì to lớn? Trẫm xem xem con bé còn bày trò gì.”

 

Nét mặt của Tần Kim Chi đầy vẻ thần bí:

“Đại lễ chuẩn , chính là một .”

Loading...