Trấn Bắc Vương Phủ Có Một Quận Chúa Điên - Chương 184: Long Phượng Thai

Cập nhật lúc: 2025-11-10 05:59:07
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Kim Chi lên triều, những tấu chương đàn hặc Thiên Điểu ty nhiều như cá vượt sông.

Lần đầu tiên, bệ hạ trách mắng Tần Kim Chi ngay đại điện.

Lệnh cấm túc bảy ngày.

 

Khoảnh khắc , những vị đại nhân đang hào hùng tố tội Thiên Điểu ty đều vẻ nghiêm nghị của hoàng đế cho im bặt.

Chỉ là, đợi đến khi hạ triều, mới bừng tỉnh.

Nhiều tấu chương đàn hặc như thế, mà hoàng đế chỉ cấm túc Tần Kim Chi bảy ngày.

 

Tần Kim Chi thảnh thơi trong Tiêu Phong điện.

Nếu đám đại nhân nàng “giam” ở tẩm cung của hoàng hậu, chắc là sẽ tức đến ba ngày nuốt nổi cơm.

 

Phi Yến tin quận chúa cấm túc trong cung, chẳng màng đến Vân Cẩm nữa, lập tức thu dọn hành trang nhỏ trở về cung.

 

Chiều tối, Tần Kim Chi cùng mấy tiểu cung nữ, tiểu thái giám đá cầu trong sân.

Một cú đá mạnh, quả cầu bay khỏi cửa.

Nàng chỉ bên trong, đợi các cung nữ nhặt.

cũng là cấm túc, thể bước khỏi cửa.

 

Chỉ là, đợi mãi vẫn thấy cung nữ về.

Bỗng nhiên, ngoài cửa ló một cái đầu nhỏ.

Rồi nhanh, đầu nhỏ đó chồng thêm một cái đầu nhỏ khác.

 

Tần Kim Chi nhướn mày:

“Đây là hài tử nhà ai?”

 

Phi Yến nghiêng đầu , đó đáp:

“Là tiểu hoàng tử và tiểu công chúa!”

 

Tần Kim Chi chớp mắt:

“Phải chăng là long phượng thai do Phương mỹ nhân sinh ?”

 

Phi Yến gật đầu:

“Giờ còn là mỹ nhân nữa, là Phương tần .”

 

Hai cái đầu nhỏ nắm tay từ cửa bước .

Không hề sợ hãi, đôi mắt long lanh sáng rỡ Tần Kim Chi.

 

Tần Kim Chi hất cằm:

“Người , gọi của Phương tần, hoàng tử và công chúa mất tích thế cũng ai tìm ?”

 

Phi Yến lập tức sai tìm Phương tần.

 

Tần Kim Chi hai đứa trẻ:

“Vào đây.”

 

Nghe lời, cả hai mới rụt rè bước , tuổi còn nhỏ nhưng chừng mực.

 

Tần Kim Chi xuống bên bàn, hỏi:

“Các ngươi ma ma trông coi ?”

 

Hai cái đầu nhỏ lắc lắc.

 

“Vậy ai đưa các ngươi đến đây?”

 

Lại lắc đầu.

 

Tần Kim Chi vắt chân, bất lực:

“Đói ?”

 

Hai đứa nhỏ chớp mắt, đồng loạt gật gật.

 

“Nào, đem cho mỗi đứa một miếng bánh ngọt.”

 

Phi Yến bưng điểm tâm từ tiểu trù phòng .

Hai đôi mắt nhỏ chằm chằm Tần Kim Chi.

 

Nàng bật :

“Biết sắc mặt, ăn .”

 

Hai đứa trẻ tươi, mỗi đứa cầm một miếng bánh ngọt.

Sau đó, giống như hai hộ vệ nhỏ, một trái một sát hai bên Tần Kim Chi.

Một tay cầm bánh, một tay níu lấy vạt áo nàng.

 

Tần Kim Chi nhéo má tiểu công chúa:

“Không chuyện ?”

 

Phi Yến cũng kinh ngạc:

“Quận chúa, từng gặp bọn họ ?

Sao quấn lấy thế ?”

 

Tần Kim Chi nhún vai:

“Có lẽ do gương mặt của khiến già trẻ nhỏ đều thích.”

 

Phi Yến xổm bên cạnh, nhưng hai đứa nhỏ chẳng thèm liếc , chỉ chăm chú ăn bánh.

Nếu ai đến gần, chúng lập tức dán sát Tần Kim Chi hơn.

 

“Cảnh Diêu! Cảnh Dật!”

 

Phương tần hốt hoảng chạy đến, thấy Tần Kim Chi giữa sân, đôi long phượng thai đang bám chặt lấy hai bên nàng.

 

Tần Kim Chi ngẩng mắt, lạnh nhạt liếc Phương tần một cái:

“Hoàng tử công chúa mất tích lâu như , trong cung của ngươi việc kiểu gì ?”

 

Cung nhân của Phương tần xong đều quỳ rạp xuống đất.

Địa vị bọn họ chẳng cao, cơ hội gặp tiểu quận chúa ít, nhưng ai trong cung mà chẳng uy danh “tiểu ma vương” .

Giọng nàng lạnh xuống, đám liền run rẩy.

 

Phương tần chợt nhớ đến việc mấy năm nàng từng tận mắt thấy Tần Kim Chi g.i.ế.c một cung phi, lập tức sợ đến ngã xuống đất.

 

Tần Kim Chi cau mày:

“Ngươi nay là tần vị, vẫn hồ đồ như thế?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-184-long-phuong-thai.html.]

lúc , tiểu công chúa cất giọng lanh lảnh:

“Tiên nữ tỷ tỷ đừng giận, mẫu phi chỉ là nhát gan thôi.”

 

Tần Kim Chi hai đứa nhỏ vẫn nắm chặt áo , bất giác bật .

“Là Phương tần bảo các ngươi đến tìm ?”

 

Tiểu công chúa lắc đầu:

“Là chúng tự đến.”

 

Tiểu hoàng tử cũng gật đầu theo.

 

Tần Kim Chi kéo cả hai đến mặt:

“Vì tìm ?”

 

Tiểu công chúa chỉ cây roi bên hông nàng:

“Ma ma , chỉ lợi hại nhất mới bảo vệ chúng .”

 

Tiểu hoàng tử chỉ về phía Phương tần:

“Có bắt nạt chúng , mẫu phi chỉ .”

 

Tần Kim Chi nhướn mày, ngẩn một lát bật to.

Tiếng của nàng Phương tần sợ đến sắp ngất.

 

Tần Kim Chi bước đến mặt nàng:

“Trước đây vẫn vật cực tất phản*, xem quả sai.”

 

Đôi long phượng rõ ràng là đến tìm chỗ dựa.

 

Tần Kim Chi đảo mắt qua đám cung nhân đang quỳ rạp, đó cúi xuống hỏi tiểu công chúa:

“Là ma ma nào với ngươi như ?”

 

Tiểu công chúa chỉ một ma ma già quỳ phía .

 

Giọng Tần Kim Chi vang đỉnh đầu bà :

“Ngươi quả là chủ ý.”

 

Ánh mắt ma ma rơi xuống đôi giày thêu kim tuyến của Tần Kim Chi, trong mắt mang theo vẻ quyết tử:

“Xin quận chúa che chở.”

 

Tần Kim Chi trở ghế.

“Người , đỡ Phương tần lên.”

 

Hai đứa nhỏ như hai cái đuôi dán lấy nàng rời.

Nàng cũng bất đắc dĩ:

“Đem cho bọn chúng mỗi đứa một cái ghế.”

 

Ngả lên bàn, Tần Kim Chi về phía ma ma :

“Nói , rốt cuộc là thế nào?”

 

Mới cấm túc, tìm đến cửa.

Rõ ràng là ngay từ đầu nhắm nàng.

 

Ma ma dập đầu xuống đất:

“Hiền phi nương nương đem tiểu công chúa và tiểu hoàng tử về cung của nuôi.”

 

Tần Kim Chi nhướn mày:

“Bà tự nhi tử và nhi nữ, cần gì con của chủ tử ngươi?”

 

Nghe , Phương tần òa nức nở.

 

Tần Kim Chi cau mặt:

“Ngươi mà còn , lập tức đưa hai đứa trẻ đến chỗ Hiền phi.”

 

Phương tần vội lấy tay bịt miệng, chỉ còn nấc từng tiếng.

 

Ma ma vội vàng :

“Hiền phi mời thuật sĩ tính toán, lục hoàng tử tướng song tử thăng vân**.

Vì thế ghi tiểu hoàng tử và tiểu công chúa danh , mượn vận thế của bọn họ để dưỡng vận thế cho lục hoàng tử.”

 

Tần Kim Chi nheo mắt:

“Thuật sĩ?”

 

Ma ma liền đáp:

“Nghe thuật sĩ bản lĩnh.

Nếu tiểu hoàng tử, tiểu công chúa Hiền phi đưa , e là khó sống lâu!”

 

Không từ khi nào, trong thiên hạ bỗng thịnh hành những thuật sĩ tự xưng là cao nhân ngoài thế tục, nhập thế phò tá minh quân.

phần lớn chỉ là lừa bịp, dùng những thủ đoạn mơ hồ để đạt mục đích.

 

Không ngờ, ngay cả trong cung cũng thịnh hành như thế.

Nếu bọn họ thật sự lợi hại như lời đồn, với bao nhiêu kẻ lấy mạng nàng, nàng còn sống đến hôm nay?

 

Tần Kim Chi xưa nay chỉ tin:

Con mới là kẻ định đoạt mệnh, trời.

 

lời ma ma cũng lý, nếu cặp song sinh long phượng rơi tay Hiền phi, e rằng lành ít dữ nhiều.

Phụ của Phương tần chỉ là một tiểu quan, nàng vị trí hôm nay, tám phần là nhờ sinh cặp song sinh long phượng .

Nàng thể an đến hôm nay, chỉ sợ cũng nhờ ma ma hiến kế .

 

“Ngươi là của hồi môn theo Phương tần cung?”

 

Ma ma lập tức đáp:

“Nô tỳ là nhũ mẫu của nương nương.”

 

Tần Kim Chi với sự suy nghĩ sâu xa:

“Quả thật thông minh.

Nếu ngươi chịu cho một việc, sẽ giúp Phương tần thoát khỏi kiếp nạn .”

 

*Vật cực tất phản: Khi sự vật đạt đến cực điểm thì tất sẽ chuyển sang hướng ngược .

Ở đây Tần Kim Chi với ý mỉa mai:

Phương tần bắt nạt đến tận cùng, nên hai đứa con mới  sang tìm chỗ dựa mạnh hơn.

 

**Song tử thăng vân: ý thể nhờ cặp song sinh để thăng tiến

Loading...