Trấn Bắc Vương Phủ Có Một Quận Chúa Điên - Chương 181: Quái Vật
Cập nhật lúc: 2025-11-10 01:49:03
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lãng Minh Nguyệt phun một ngụm máu, Lưu Y Y liền rút kim châm khỏi nàng.
Cảm giác mệt mỏi tích tụ lâu năm trong nàng bỗng nhiên dịu hẳn .
Lãng Minh Nguyệt dậy :
“Đa tạ Lưu thái y.”
Lưu Y Y mỉm :
“Danh xưng , nhưng cần cảm tạ , là quận chúa bảo trị bệnh cho , nên cảm tạ quận chúa mới đúng.”
Lãng Minh Nguyệt khẽ :
“Đại ân của quận chúa, Lãng Minh Nguyệt nào dám quên, nhưng vẫn là Lưu thái y vất vả .”
Lưu Y Y thu dọn hòm thuốc, đó tìm Bạch Quyên Quyên.
Khi Thôi Oánh cùng Tần Kim Chi , sắc mặt của Lãng Minh Nguyệt hơn nhiều.
Một thị vệ Thiên Điểu ty khẽ gì đó bên tai Tần Kim Chi lui xuống.
Tần Kim Chi cất lời:
“Minh vương đến Thôi phủ.”
Thôi Oánh nhún vai:
“Chắc là đến tìm phụ hỏi tội. Ta bắt nhiều như , chẳng trách nóng lòng.
với tính của phụ , sẽ thẳng với Minh vương rằng Thôi gia về phía ngươi.”
Tần Kim Chi khẽ :
“Vậy còn tạ ơn đại tiểu thư Thôi gia vì trở thành bùa hộ mệnh cho .”
Tuy Thôi thừa tướng cực kỳ chán ghét Tần Kim Chi, nhưng chỉ cần Thôi Oánh rời Thiên Điểu ty, Thôi gia sẽ động Thiên Điểu ty.
Giờ ông còn đóng vai cha , thật châm biếm.
Thôi Oánh chắp tay:
“Không dám nhận, nhưng ngày mai sẽ triều nữa.
Ta tận tai đàn hặc .”
Nàng thật ngờ, ngày bước đại điện, còn đàn hặc.
Cảm giác … cũng khá mới mẻ.
Tần Kim Chi nhướn mày:
“Rồi sẽ quen thôi.”
Thấy , Lãng Minh Nguyệt :
“Gần đây Minh vương ngoài suốt, chẳng thấy tăm .
Hẳn là những việc quận chúa khiến đầu óc rối bời.
Ta sẽ lưu tâm động tĩnh của Minh vương, nếu gì sẽ lập tức sai báo tin.”
Tần Kim Chi :
“Về cẩn thận nhé.”
Lãng Minh Nguyệt rời , Thôi Oánh gương mặt biểu cảm của Tần Kim Chi, hỏi:
“Sao ?”
Tần Kim Chi đáp:
“Người sai theo dõi Tiêu Chân báo về, mấy ngày nay Tiêu Chân hề đến núi Đại Lương.
Điều nghĩa là Minh vương còn con bài khác.”
Thôi Oánh chớp mắt:
“Ngay từ đầu ngươi ép Minh vương khởi binh?”
Tần Kim Chi như lẽ dĩ nhiên:
“Dù cũng là hoàng tử. Muốn lật đổ một hoàng tử và gia tộc lưng , gán cho tội mưu phản, khiến hết đường trở ?”
Thôi Oánh trừng mắt:
“Vậy là ngươi đoán hôm đó Minh vương sẽ ám sát ngươi ở ngoại thành?”
Tần Kim Chi lắc đầu:
“Không hẳn là đoán . Khi A Giao, A Man đưa ngoại thành, mới đoán .”
Thôi Oánh nàng như quỷ:
“Ngươi lấy chính mồi nhử?”
Tần Kim Chi ngả lên ghế:
“Tiêu Uẩn kẻ ngốc. Ta xuất hiện, thể điều động nhiều binh lực như thế.
Chỉ là lá gan của vượt ngoài dự liệu của .”
Thôi Oánh thật sự tin nổi:
“ ngươi suýt nữa thì c.h.ế.t đấy!”
Tần Kim Chi nghiêng đầu nàng:
“Tranh đấu hoàng quyền, kẻ thắng vua, kẻ thua giặc, c.h.ế.t gì lạ?”
Thôi Oánh đến bên nàng:
“Vậy ngươi chắc Minh vương nhất định sẽ g.i.ế.c ngươi?”
Tần Kim Chi mỉm :
“Hoàng quyền nuôi dưỡng quái vật. Thà g.i.ế.c nhầm chứ bỏ sót.
Một khi Tiêu Uẩn nghi ngờ , tuyệt đối sẽ nương tay.
Ngươi tưởng đám hoàng tử kẻ nào cũng là khúc gỗ ?”
Thôi Oánh lắc đầu:
“Tần Kim Chi, con đường ngươi quá nguy hiểm.”
Tần Kim Chi nhắm mắt gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-181-quai-vat.html.]
“Cho nên bên cạnh thể giữ vô dụng.”
Sau đó nàng mở một mắt Thôi Oánh:
“Giờ ngươi xuống thuyền thì muộn .”
Thôi Oánh nàng, chút dè dặt hỏi:
“Nếu thái tử bất tài, ngươi những việc còn ý nghĩa gì?
Quan hệ của và Tần gia .”
Tần Kim Chi thản nhiên:
“Chỉ cần là huyết mạch của hoàng tổ mẫu là , thái tử thái tôn quan trọng.”
Thôi Oánh chỉ thấy như sét đ.á.n.h ngang tai.
Điều nàng luôn hiểu nổi, hôm nay Tần Kim Chi tùy ý .
Hai trong một gian phòng nhỏ, lơ đãng bàn luận hướng của vương triều tương lai.
Mặt mũi Thôi Oánh đầy cổ quái:
“Sao đột nhiên ngươi với những chuyện ?
Không sợ trở mặt ! Ta là thế gia đấy!”
Tần Kim Chi chán ghét:
“Phông ngươi đoán ?”
Thôi Oánh ôm mặt:
“Đoán với tận tai thấy vẫn khác chứ.”
Lần đầu tiên nàng chút lười nhác xuống ghế, khuỷu tay tựa lên chân, ngoảnh đầu Tần Kim Chi:
“Tần Kim Chi, ngươi thật là một kẻ điên.”
Tần Kim Chi nhắm mắt cong môi:
“Ta đồng ý.”
Thôi Oánh nhướng mày:
“ cũng . Nói thật, giờ cũng việc ngươi thành công .”
Tần Kim Chi mỉm :
“Nếu thất bại, ngươi sẽ c.h.ế.t cùng đấy.”
Thôi Oánh cũng mỉm :
“Lúc ở lâu, Thôi Oánh c.h.ế.t .”
Khóe môi Tần Kim Chi hiện lên nụ nhàn nhạt.
Tuy nhiên, Tiêu Uẩn che giấu thật sự sâu, mà còn con bài khác.
Ngày hôm , tin tức từ hậu cung nhanh chóng truyền đến tiền triều.
Trịnh Đức phi thú nhận tội ác của bà .
Minh vương quỳ bên ngoài đại điện, cầu xin mẫu phi chịu tội.
Tần Kim Chi Minh vương đang quỳ ngoài điện mà bật .
Nàng còn đang nghĩ xem Minh vương sẽ phản kích thế nào, hóa là bỏ rơi mẫu phi .
Hoàng quyền, quả thật nuôi dưỡng quái vật.
Trịnh Đức phi gánh hết tội .
Mọi chuyện đều do một bà , Minh vương .
Minh vương quỳ ngoài điện lóc t.h.ả.m thiết:
“Phụ hoàng, tất cả những gì mẫu phi đều là vì nhi thần, nhi thần nguyện gánh hết tội mẫu phi.
Xin phụ hoàng tha mạng cho mẫu phi, xin phụ hoàng khai ân!”
Đến khi hạ triều, tiếng kêu của Minh vương vẫn vang vọng ngoài điện.
Tần Kim Chi bước đến bên Minh vương, xuống .
Minh vương ngẩng đầu, vẫn cầu xin cho Trịnh Đức phi.
Trời đang nắng bỗng đổ mưa.
Cơn mưa khiến lòng lạnh buốt.
Hồng công công từ xa gọi lớn:
“Quận chúa! Quận chúa!”
Tần Kim Chi đầu, thấy Hồng công công đang cầm ô chạy đến.
“Khâm Thiên Giám hôm nay thể sẽ mưa.
Sáng sớm, hoàng hậu nương nương sai đưa ô bảo lão nô chuẩn .
May mà lão nô đến kịp, nếu mưa dầm ngã bệnh thì .”
Tần Kim Chi nhận ô:
“Thay cảm tạ hoàng tổ mẫu.”
Nàng giương ô, lưng là Tiêu Uẩn vẫn đang quỳ đất khẩn cầu.
“Nhị hoàng thúc yên tâm, nhất định sẽ để cái c.h.ế.t của Đức phi vô ích.”
Hồng công công xong, mặc kệ bản ướt , đầu chạy mất.
Nhìn tiểu quận chúa như thế , ông còn sống bao lâu.
Tần Kim Chi đưa tay hứng giọt mưa nơi mép ô.
Cơn mưa lất phất đến thật đúng lúc, mang đến cho Kinh thành nóng nực một làn khí mát.
Như trút nặng trong lồng n.g.ự.c .
nàng thích.
Nàng thích phong ba bão táp hơn.
Phá hủy, cuốn trôi.
Mọi dấu vết đều sẽ biến mất trong một trận cuồng phong bão tố.