TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 155: Có giao tình

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:54:18
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ nhỏ, Tiêu Uẩn rõ bản gì.

Hắn dựa lưng thế gia, mẫu phi là một trong tứ phi.

Tài học xuất chúng, ngay cả dung mạo cũng giống phụ hoàng nhất.

 

Dựa mà ngôi thái tử nhường cho cái tên phế vật ?

Chỉ vì thái tử là con của phụ hoàng và nữ nhân đó thôi ?

Một nhi nữ của mã phu, thể sánh với mẫu phi xuất từ Trịnh gia của ?

 

Hắn từng nhiều tay với .

phát hiện của phụ hoàng đang âm thầm bảo vệ tên phế vật đó.

 

Mọi đều cho rằng phụ hoàng là một vị nhân quân, theo thời gian, già , thậm chí phần hồ đồ.

chỉ mới , phụ hoàng là một bậc đế vương thực sự.

Hắn từng tận mắt chứng kiến thủ đoạn của phụ hoàng, thứ vị quân vương truy cầu, chẳng qua là một sự cân bằng mà thôi.

 

Chỉ cần phụ hoàng còn tại vị một ngày, ngôi thái tử chỉ thể là của tên phế vật .

Nếu để phụ hoàng phát hiện dã tâm thế, dám cược, liệu xem là trở ngại và trừ khử .

 

Thế nên, đành che giấu bản , âm thầm bồi dưỡng thế lực.

Đáng tiếc, giờ đây, tất cả Tần Kim Chi phá hỏng.

 

Trước , cho rằng sự sủng ái của phụ hoàng đối với Tần Kim Chi chẳng qua là để thể hiện thiên ân.

bây giờ chắc chắn nữa, chắc trong lòng vị quân vương cao cao tại thượng đang toan tính điều gì.

 

Điều tra là ý của Tần Kim Chi ý của phụ hoàng?

Vậy thì lớp ngụy trang của Tần Kim Chi cũng là cố ý ?

Ba năm nàng ở Bạch Tước am, ?

Nàng gặp Trịnh Văn Bá,   điều gì?

 

Có lẽ tất cả chỉ là ngụy trang, Tần Kim Chi như phụ hoàng tự tay dạy dỗ, thể là kẻ phàm tục?

Mọi chuyện hôm nay đều đang tiến đến hướng mất kiểm soát.

 

“Điện hạ, sự đến nước , Trịnh Văn Bá dù thế nào cũng thể giữ .

Chỉ cần Trịnh gia c.h.ế.t sạch, lo lắng đều còn.

Giờ phong vương, chỉ cần g.i.ế.c Trịnh Văn Bá, chúng lập tức khởi hành phong địa.

Đến lúc đó, trời cao hoàng đế xa, chúng sẽ đường sống!”

 

Tiêu Uẩn mặt mũi âm trầm:

“Điều bộ tử sĩ nuôi dưỡng bên ngoài thành kinh.”

 

“Vâng!”

...

 

Tần Kim Chi trở về Thiên Điểu ty, Thôi Oánh đang sắp xếp công văn.

 

“Nói xem, một hoàng tử cần lượng lớn bạc để gì?”

 

Thôi Oánh nghĩ ngợi một lát:

“Để lôi kéo quan thôi.”

 

“Vậy nếu bạc cần lớn đến mức thể tính toán nổi thì ?”

 

Thôi Oánh bỏ công văn xuống, bước cửa quanh, đó khép cửa .

“Ngươi tạo phản ?”

 

Tần Kim Chi cạn lời.

 

Thôi Oánh bĩu môi:

“Trong quen , chỉ tiền của ngươi mới đạt đến mức .

Đã bắt đầu lôi kéo quan , bước tiếp theo chắc chắn là nuôi binh.

Ngươi thì  cần nuôi, Tần gia vốn cả triệu đại quân, tạo phản chẳng dễ như trở bàn tay .”

 

Tần Kim Chi xong, ngược thấy hài lòng:

“Vậy ngươi , nếu là kẻ khác nuôi binh, nhiều như , sẽ giấu ở ?”

 

Thôi Oánh nghĩ ngợi:

“Cái rõ, e rằng sẽ giấu trong núi sâu rừng rậm.

Bằng , nhiều như phát hiện, chính là trọng tội mưu nghịch.”

 

Tần Kim Chi ngả ghế, đung đưa chân, trầm mặc chốc lát:

“Bảo Thiên Điểu Vệ tung chút tin tức ngoài cho .”

 

Thôi Oánh vô tội:

“Tin tức gì?”

 

Tần Kim Chi nhướng mày:

“Cứ sẽ từ Trịnh gia mang một Thiên Điểu ty để bảo vệ.”

 

Thôi Oánh bĩu môi, chẳng ai xui xẻo nàng nhắm trúng.

 

Nhiều bạc để chi trả thuế vụ như , ngoài hối lộ quan viên, chắc chắn Tiêu Uẩn dùng tiền đó để nuôi binh.

Nếu phát hiện, đợi đến khi hoàng tổ phụ băng hà, thái tử đăng cơ, thể suất binh đ.á.n.h thẳng Kinh thành.

Chỉ là nhiều quân như , sẽ nuôi ở ?

 

“Quận chúa! Lý Tiến cầu kiến!”

 

“Vào !”

 

Lý Tiến bước :

“Quận chúa, mấy ngày nay cùng hai vị Hoa nương tra xét tất cả các tiệm hương liệu trong kinh thành, đều bán.

ngóng , ở chợ đen bán loại .

Nghe một hộp Lãnh Thiềm hương trị giá cả ngàn vàng.”

 

Tần Kim Chi nhíu mày.

Chợ đen là nơi cá tạp long ngư, một khi manh mối dẫn đến đó, xem như mất một nửa.

 

“Vậy thì tra xem nguyên liệu chế tạo Lãnh Thiềm hương cần những gì, tìm xem kẻ nào thu mua lâu dài những  nguyên liệu đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-155-co-giao-tinh.html.]

 

Lý Tiến lấy một danh sách:

“Đây là bộ những thu mua lâu dài những nguyên liệu .”

 

Tần Kim Chi bật , quả nhiên thu Lý Tiến trướng là quyết định sáng suốt.

 

“Cho theo dõi bọn họ, xem ai qua với Đông cung.

Nếu bạc đủ thì đến phòng sổ sách lĩnh.”

 

Lý Tiến cất danh sách:

“Dạ, quận chúa! Tiểu nhân ngay.”

 

“Đợi !”

 

Lý Tiến :

“Quận chúa còn gì căn dặn?”

 

Tần Kim Chi :

“Ngươi về liệt cho một bản danh sách những nơi ngoài thành thể giấu nhiều .”

 

“Tiểu nhân lập tức chuẩn .”

 

Lý Tiến , một Thiên Điểu Vệ bước đến:

“Thống lĩnh, Hồng công công đến.”

 

Tần Kim Chi nhướng mày:

“Hồng công công?”

 

Nàng , thấy Hồng công công đang híp mắt .

 

“Phụng thiên thừa vận Hoàng đế chiếu rằng:

Giang Nam tiết độ sứ Thẩm Trường Khanh tạm thời giam giữ tại Thiên Điểu ty, khâm thử!”

 

Tần Kim Chi cau mày:

“Cái gì?”

 

Hồng công công cẩn thận đưa thánh chỉ , bảo bên cạnh lui hết.

Sau đó nhỏ giọng :

“Thẩm Trường Khanh áp giải kinh, chỉ là khắp nơi đều thoái thác, ai chịu tiếp nhận vụ án thủy tai Giang Nam.

Người thể thả ngoài, nên…”

 

Tần Kim Chi cạn lời:

“Họ sợ liên lụy nên dám nhận, thế là quẳng sang chỗ ?”

 

Hồng công công nịnh nọt .

 

Tần Kim Chi giật lấy thánh chỉ:

“Xem Giang Nam tiết độ sứ thế lực nhỏ, trong tay hẳn nhiều nhược điểm của bọn họ.

Thôi , , nhận.”

 

Hồng công công thở phào:

“Vậy lão nô xin hồi cung bẩm báo.”

Vừa lưng, một thỏi vàng nhỏ rơi tay ông .

 

Đã thế thì, nàng cũng nên gặp thử vị Thẩm Trường Khanh .

 

Tần Kim Chi đến nhà lao.

Thẩm Trường Khanh đang an thần tĩnh tọa, chẳng chút chật vật nào.

 

“Giang Nam tiết độ sứ đúng là oai phong thật đấy.

Nhiều như mà chẳng nổi một  dám nhận vụ án của ngươi.”

 

Tần Kim Chi đối diện nhà giam, thong thả bóc quýt.

 

Thẩm Trường Khanh mở mắt, đ.á.n.h giá nàng một lượt:

“Ngươi là nhi nữ của Tử Nghi, giống lắm, giống phu nhân của  hơn.”

 

Tần Kim Chi gật đầu, bỏ một múi quýt miệng:

“Ngươi quen phụ ?”

 

Thẩm Trường Khanh nhàn nhạt gật:

“Có giao tình.”

 

Tần Kim Chi gật đầu:

“Giao tình sâu đến ?”

 

Thẩm Trường Khanh giơ tay, so cách rộng ngang gương mặt.

“Đại khái… sâu đến chừng .”

 

Tần Kim Chi nhướng mày:

“Vậy lúc ông chết, ngươi tay cứu?”

 

Thẩm Trường Khanh nghĩ ngợi:

“Không thể cứu .”

 

Tần Kim Chi ném nửa quả quýt còn cho :

“Nói thử xem?”

 

Thẩm Trường Khanh cũng chẳng khách khí, cầm lấy ăn luôn.

 

“Chuyện thể ở đây.

Hãy thả , sẽ kể cho ngươi .”

 

Tần Kim Chi khẽ:

“Vậy cứ đợi đến lúc ngươi , gọi .”

 

“Ngươi thật sự phụ ngươi c.h.ế.t thế nào ư?”

Loading...