TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 149: Trời sinh ác độc
Cập nhật lúc: 2025-10-02 09:25:01
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày , Tần Nghiệp thật sự ăn ngon ngủ yên, Kim Chi trở mặt với lão già .
Lần tôn nữ chính là của riêng ông.
Kết quả, đến ngày thứ ba thì thấy hoàng hậu với gương mặt giận dữ và hoàng đế mặt sưng xuất hiện ở Trấn Bắc vương phủ.
Hoàng hậu vội vã lao thẳng đến viện của Tần Kim Chi.
Hoàng đế mặt lạnh, nhưng bước chân thì chẳng chậm chút nào.
Tần Nghiệp phớt lờ .
Ông nhớ rõ, đây là Trấn Bắc vương phủ mà.
Khi đế hậu đến viện của Tần Kim Chi, bên trong vẫn vô cùng nhàn nhã.
Tần Kim Chi đang xích đu, bên cạnh đầy tỳ nữ hầu hạ, trái cây thơm ngát.
Hoàng hậu bước liền kêu:
“Cháu ngoan của !
Sao con tháo khóa trường mệnh xuống?”
Người trong viện lập tức quỳ xuống hành lễ.
Tần Kim Chi mở mắt:
“Hoàng tổ mẫu, xuất cung ?”
Hoàng hậu lấy cái khóa trường mệnh sửa chữa:
“Còn vì con , đến cái cũng dám tháo, mau đeo !”
Tần Kim Chi ngoảnh đầu:
“Có đeo cũng thôi, c.h.ế.t sớm đỡ chướng mắt khác.”
Hoàng đế giận đến mức bước lên phía :
“Ngươi xem, xem! Nó đang cái gì ?”
Hoàng hậu trừng mắt với hoàng đế.
Nếu hôm nay bà tẩm điện của hoàng đế, thấy cái khóa trường mệnh đặt bàn, bà cũng chẳng Tần Kim Chi tháo nó xuống.
Năm đó vị cao tăng vạn dặn dò, ngoài lúc khóa hàng năm thì tuyệt đối thể tháo xuống.
Hoàng hậu tức giận mắng hoàng đế một trận, vội vã mang khóa trường mệnh đến Trấn Bắc vương phủ.
Hoàng hậu dịu giọng:
“Đừng so đo với cái lão già , ông cũng chỉ tác dụng thôi.
Nghe lời hoàng tổ mẫu, mau đeo .”
Tần Kim Chi ngẩng cổ:
“Ta cũng chẳng sinh của các , mang nổi vật quý giá ?”
Hoàng đế tức đến mức đánh:
“Cái gì mà sinh?
Ngày mai ngươi liền ghi tên gia phả hoàng thất, đổi họ thành Tiêu cho !”
Ngoài viện, Tần Nghiệp đang lén, mặt đầy dấu chấm hỏi.
Có thể đổi họ ???
Ông liền cảm thấy lão già thật vô liêm sỉ.
Tần Kim Chi lạnh:
“Thôi miễn, chịu nổi.”
Hoàng hậu nóng ruột:
“Đứa nhỏ ngoan, đừng chấp lão già , đừng để tổ mẫu đau lòng, mau đeo .”
Cảnh mà để đám hoàng tử công chúa thấy, chắc chắn sẽ khiến họ ghen tị đến phát điên.
Hoàng đế ở bên cũng lo lắng, những lời vị cao tăng cứ vang mãi trong tai mấy ngày nay.
Kết quả, đứa nhỏ mấy ngày liền chịu cung.
Nhỏ thì bướng, già thì cũng bướng.
Hoàng hậu bất ngờ đập bàn:
“Tất cả quỳ xuống cho !”
Tần Kim Chi lập tức quỳ xuống đất.
Đám tỳ nữ trong viện sợ đến mức nhắm chặt mắt.
Bị dọa c.h.ế.t khiếp, ngay cả hoàng đế cũng quỳ xuống!!!
Hoàng hậu trực tiếp tháo lấy vòng cổ vàng của Tần Kim Chi xuống, treo khóa trường mệnh lên.
“Còn dám tháo nữa, lão nương đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!”
Tần Kim Chi dám gì, hoàng đế bên cạnh vui mừng nỗi đau của khác.
Hoàng hậu lập tức chỉ tay mắng hoàng đế:
“Nói nó mà ngươi ?
Lần hai ông cháu các ngươi còn dám tháo khóa trường mệnh , thì hoàng đế hoàng hậu gì cũng c.h.ế.t hết , chẳng ai cần sống cả!”
Tần Kim Chi liếc hoàng đế, khẩy một tiếng.
Hoàng đế thừa dịp hoàng hậu chú ý liền tát mạnh nàng:
“Con ranh, dám tháo nữa thì lão tử đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!”
Hoàng hậu chỉ cả hai:
“Quỳ cho một canh giờ, để ghi nhớ cho kỹ!”
Hoàng đế hoàng hậu, ông là hoàng đế cơ mà?
Quỳ một canh giờ thì còn thể thống gì?
lúc , Tần Nghiệp chậm rãi bước , mặt đầy vẻ hả hê:
“Tẩu tẩu, phạt lắm!”
Hai , khắp thiên hạ cũng chỉ hoàng hậu là quản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-149-troi-sinh-ac-doc.html.]
Hoàng hậu Tần Nghiệp, càng tức giận:
“Ngươi tổ phụ kiểu gì ?
Việc lớn như tháo khóa trường mệnh mà cũng ?
Ngươi cũng quỳ xuống cho !”
Tần Kim Chi phá lên , chỉ Tần Nghiệp đang quỳ cạnh hoàng đế:
“Hahahahahaha!”
Hoàng đế cũng hả hê:
“Đáng đời!”
Tần Nghiệp gãi đầu, thấy gì đó đúng.
Hoàng hậu mặt ba :
“Ta cho ba các ngươi , còn xảy chuyện thế , lão nương tha cho các ngươi!”
Đế hậu xuất cung là việc lớn, chẳng bao lâu cả hai liền rời .
Để một ông một cháu trợn mắt nghiến răng.
“Lão già đến là lão tử liền xui xẻo.”
Tần Nghiệp lầm bầm bỏ .
Tần Kim Chi ngờ hoàng đế và hoàng hậu vì nàng mà chịu xuất cung.
Chỉ là, điều cũng nghĩa, hoàng đế sẽ còn bảo vệ Minh Vương nữa.
Hươu c.h.ế.t về tay ai, còn xem bản lĩnh của mỗi .
Tần Kim Chi tâm trạng vui vẻ:
“Đi tìm một thợ may chuyên y phục cho vũ cơ đến đây.”
Vân Cẩm mặt đầy nghi hoặc:
“Quận chúa mặc ?”
Tần Kim Chi thở dài:
“Ngày mai sẽ hầm con Lam Lam của ngươi cho ngươi bồi bổ não.”
Vân Cẩm bĩu môi, như thể treo một bình dầu đó.
Tần Kim Chi vươn vai:
“Đi tìm vài tên tiểu tư, tắm rửa sạch sẽ cho Hoàng Phủ Nam Phong.”
Ngụy Lâm gửi thư đến, Sở quốc đồng ý dùng Phong Lao Quan để đổi Hoàng Phủ Nam Phong.
Ngày mai trong cung sẽ mở yến tiệc, Hoàng Phủ Nam Phong cũng sẽ giao trả cho Sở quốc.
Tần Kim Chi một bí mật của Hoàng Phủ Nam Phong.
Bí mật , ngay cả Sở quốc cũng .
Mẫu của Hoàng Phủ Nam Phong hoàng hậu Sở quốc, mà là một vũ cơ.
Hoàng thất xem trọng nhất là huyết thống cao quý, một mẫu xuất vũ cơ là đả kích chí mạng đối với Hoàng Phủ Nam Phong.
Chỉ là, vì hoàng hậu Sở quốc con, hoàng đế sủng ái nhất, nên mới ghi danh nghĩa hoàng hậu.
Ai bảo Tần Kim Chi trời sinh ác độc.
Rơi tay nàng, xem như xui xẻo.
Nỗi nhục nhã như thế , Hoàng Phủ Nam Phong, sẽ nhớ thật kỹ.
Ngày hôm , trong cung mở tiệc chiêu đãi sứ thần Sở quốc.
Đám Tề Thiên Hành đều ngóng trông cửu hoàng tử.
Tiêu Triệt chằm chằm chỗ trống của Tần Kim Chi.
Hôm đó, tìm đến nhị ca, kết quả nhị ca tát cho một cái.
“Là ai cho ngươi cái lá gan động Tần Kim Chi?
Ngươi nếu nàng xảy chuyện, phụ hoàng nhất định sẽ đổ nghi ngờ lên đầu ?”
Tiêu Triệt ôm mặt:
“Nhị ca, là giúp ngươi.
Việc của Trịnh gia chính vì Tần Kim Chi mà trở nên nghiêm trọng, nếu nàng xảy chuyện, việc của Trịnh gia cũng sẽ tự nhiên lắng xuống.”
Tiêu Uẩn c.h.ử.i thẳng mặt :
“Đồ ngu! Hoàng hậu xem Tần Kim Chi như con ngươi trong mắt, đến việc ngươi để Hà Kỳ ám sát nàng giữa phố, bản ngươi còn để lộ mặt, chẳng dễ dàng tra ?
Ngươi tưởng trong Kinh thành đều là kẻ ngốc ?”
Ánh mắt Tiêu Triệt tối sầm:
“Ta cũng ngờ con nhóc điên ngay cả công tử nhà thượng thư cũng dám giết.”
Tiêu Uẩn mặt đầy tức giận:
“Công tử nhà thượng thư thì là cái thá gì?
Tần Kim Chi gây xung đột với hoàng tử công chúa còn ít ?
Ngay cả răng của Tiêu Xuyên nàng cũng đ.á.n.h gãy, phụ hoàng còn chẳng gì.
Nếu Kỷ Vân kéo ngươi chạy nhanh, giờ ngươi cùng kết cục với Hà Kỳ .”
Tiêu Triệt dám tin:
“Nàng còn dám g.i.ế.c cả hoàng tử?”
Tiêu Uẩn hừ lạnh:
“Nàng gì mà dám.”
Những ngày , xoay sở trong Kinh thành, phát hiện nhiều chuyện đều vòng về cái tên Tần Kim Chi.
Con nhóc điên , tuyệt đối đơn giản như vẻ ngoài!
Tiêu Uẩn Tiêu Triệt:
“Tóm , ngươi tránh xa nàng một chút.
Việc của Hà Kỳ, ngươi tạ với nàng , đừng để nàng để mắt đến ngươi, hỏng việc của !”
Trong mắt Tiêu Triệt lóe lên vẻ hung ác:
“Ta , nhị ca.”